Phê-rô được Chúa Giêsu nhận xét “thật là có phúc” vì được Chúa Cha mặc khải cho biết Chúa Giêsu là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa. Nhưng chẳng bao lâu sau ông lại bị Chúa Giêsu bảo là “Xa-tan“, là “cản lối Thầy“. Khi đọc đến đoạn này, có lẽ ta sẽ thấy phản ứng của Chúa Giêsu khá khó hiểu. Ta có thể cảm nhận được sự quan tâm, lo lắng của Phê-rô trong lời trách của ông, và dường như phản ứng của ông cũng là một điều hết sức thông thường như khi ta nghe một người mình thương mến sắp làm chuyện “nguy hiểm chết người” như thế. Vậy tại sao Chúa Giêsu lại quở trách ông cách nặng nề như vậy? Khi nghe những lời ấy của Chúa Giêsu, không biết Phê-rô có cảm giác gì, và ông phản ứng ra sao? Liệu ông có buồn, mất mát, thất vọng, tức giận và có muốn từ bỏ hay không? Tin Mừng không ghi lại cảm nhận và phản ứng của Phê-rô, nhưng cho dù ông có cảm xúc tiêu cực nào hay không đi chăng nữa, chúng ta đều biết rõ lựa chọn cuối cùng của ông: theo Chúa đến cùng!

Đặt vào hoàn cảnh sống của chúng ta hôm nay, nếu gặp phải một điều tương tự như Phê-rô, hẳn chúng ta sẽ cho rằng đó là “làm ơn mắc oán” hay “hảo tâm không có hảo báo”, khi sự quan tâm của ta chẳng được đón nhận hoặc thậm chí còn bị “chà đạp”. Và sự thường là ta dễ dàng để cho sự oán giận và bực bội làm thoái chí nản lòng mà bỏ cuộc. Tệ hơn, đôi khi sau một (vài) lần “mắc oán”, con tim bằng thịt của ta dần hoá đá, trở nên lạnh lẽo vô cảm trước tha nhân, chỉ biết bo bo lấy mình trước hết, dễ ngờ vực hoặc nhìn đời qua lăng kính của sự cay nghiệt. Hôm nay, chúng ta hãy học hỏi thánh Phê-rô, cho dù lòng tốt, sự quan tâm của chúng ta có bị đối xử như thế nào đi chăng nữa, thì xin hãy để lựa chọn sau cuối của chúng ta là: yêu thương cho đến cùng!

Một điều nữa mà chúng ta rút ra được trong bài Tin Mừng hôm nay. Ấy là, đôi khi có những điều chúng ta xem như là đau khổ, là tai hoạ nhưng thật ra lại là những ơn lành mang lại nhiều ích lợi. Trong mắt Phê-rô, việc Chúa Giêsu lên Giê-ru-sa-lem để chịu khổ nạn là một bất hạnh khủng khiếp, nhưng sự thật đó lại là nguồn ơn cứu độ vô ngần cho nhân loại hưởng nhờ. Vốn dĩ chẳng ai trong chúng ta mong muốn phải đau khổ, lại càng khó để mà vui mừng chấp nhận đau khổ. Nhưng chính Chúa Giêsu Ki-tô, Đấng là Thiên Chúa và cũng là Người Anh Cả của chúng ta, đã đi bước trước để chỉ cho chúng ta thấy giá trị nhiệm màu của đau khổ nếu chúng ta biết đón nhận theo Thánh Ý Chúa. Ngày hôm nay, nếu có điều gì bạn cảm thấy khó chấp nhận, xin hãy để những lời Chúa Giêsu nói với Phê-rô vang lên trong tâm trí bạn. Ước gì những tư tưởng cố chấp của chúng ta được khuất phục trước Chúa, Đấng ngàn lần khôn ngoan thông thái hơn ta. 

Lạy Đức Chúa, Ngài đã quyến rũ con. Ngài mạnh hơn con và Ngài đã thắng.” (Gr 20,7)

—-//—–//—–

Nhóm Bạn Đường Linh Thao