Ngày 188 (07.07)

▪ Cùng cầu nguyện với Lời Chúa và lời các Giáo Phụ.

“Trong lịch sử Giáo hội, có một hạng người gọi là các “thánh điên”, đặc biệt bên các Giáo Hội Đông Phương. Bên cạnh các thánh tử đạo, giám mục, đan sĩ, trinh nữ, còn có thêm các “thánh điên” nữa. Trong lịch phụng vụ của Giáo Hội Latinh, không có hàng ngũ này; nhưng họ được nhắc đến bên các Giáo hội Đông phương. Những dạng thức đầu tiên đã thấy ở bên Aicập từ khi bắt đầu đời sống đan tu, vào thế kỷ IV. Người ta thấy có những ẩn sĩ sống ở trên cột suốt đời, hoặc chỉ có một tấm vải che thân vào mùa hè cũng như mùa đông. Họ thuộc về phong trào “những người điên của Chúa Kitô”. Họ giả điên giả khùng, và bằng lời nói hoặc cử chỉ, họ chế diễu các lối sống bôi bác trong xã hội cũng như đả kích các bạo vương. Họ chấp nhận bị khinh dể, nhằm bày tỏ sự điên rồ của thập giá mà thánh Phaolô đã rao giảng. Trên thực tế, nếp sống của họ thật đáng khâm phục và họ được tôn kính ngang hàng với các ngôn sứ” (X. Lm. Phan Tấn Thành OP. Người điên có làm thánh không).

Linh mẫu Amma Isidora sống năm 365 giữa các nữ tu đan viện Pacômiô. Đời sống của bà rất đặc biệt. Vì muốn tự hạ, bà giả điên. Trớ trêu thay, các chị em đã tin là bà Isidora bị điên thật. Bà đi chân không, trùm đầu kín, chỉ ăn đồ dư thừa mà người khác để lại. Bà không có cử chỉ nào tỏ ra thiếu kiên nhẫn, không làm mất lòng ai, không kêu ca lâm bẩm mặc dù bị hiểu lầm và đối xử bất công. Các chị em nói rằng “bà như con chiên bị giết liên tục”. Người ta kể rằng một ẩn sĩ tên là Pitero đang cầu nguyện thì thiên thần hiện đến và nói: “Tại sao ông kiêu hãnh về nhân đức của mình? Hãy đến đan viện Tabennesis và sẽ thấy một phụ nữ, đội miếng giẻ rách lên đầu, còn đạo đức hơn ông đấy”. Ông Pitero tìm đến đan viện, và tất cả các nữ tu ra đón ông vì nghe biết ông nổi danh thánh thiện. Khi thấy còn thiếu một người, ông xin cho được gặp người ấy, nhưng các nữ tu ấy nói rằng bà ấy điên. Dù vậy, ông vẫn cứ nằng nặc muốn gặp bà, và người ta cho đi tìm bà. Họ phải cưỡng ép bà bởi vì bà không muốn gặp. Khi thấy bà, vị ẩn sĩ xin bà chúc lành cho mình, nhưng bà lại quỳ gối xin ông chúc lành. Các nữ tu nhắc lại cho ông biết là bà ấy điên, nhưng ông đáp: “Các bà và tôi là những người điên, nhưng bà ấy thật là một amma và tôi xin Chúa ban cho tôi cũng được giống như bà vào ngày phán xét”. Lúc ấy các nữ tu mới mở mắt con tim và xin lỗi vì đã xử tệ với bà. (Maria Sira Carrasquer. Các Sư Mẫu trên sa mạc). Câu chuyện trên tương hợp với kinh nghiệm tông đồ của thánh Phaolô: “Thật vậy, tôi thiết nghĩ: Thiên Chúa đã đặt chúng tôi làm Tông Đồ hạng chót như những kẻ bị án tử hình, bởi vì chúng tôi đã nên trò cười cho thế gian, cho thiên thần và loài người! Chúng tôi điên dại vì Đức Kitô” (1Cr 4,9-10).

Lạy Chúa, trong thế giới tục hóa hôm nay, nhiều người coi chúng con là dại dội và đôi khi là điên rồ, khi chúng con vẫn còn tin Chúa, vẫn trung thành sống theo huấn lệnh của Chúa. Xin Chúa thương ban cho chúng con niềm vui sống đạo, sống làm chứng cho Chúa giữa lòng thế giới tục hoá này, để chúng con trở nên chứng nhân cho Chúa hơn nữa.

Lạy Mẹ Maria và lạy thánh Phaolô, xin cầu cho chúng con.

▪ Hồn sống trong ngày

Ở ngoài xã hội hay trong hãng xưởng, can đảm làm dấu Thánh Giá trước và sau bữa ăn.

Nguồn: Dòng Tên