Ngày 191 (10.07)

▪ Cùng cầu nguyện với Lời Chúa và lời các Giáo Phụ.

 Có một Rabbi nọ hỏi một tín hữu Do Thái: “Có biết khi nào đêm nhường chỗ cho ngày không?” Sau một hồi nghĩ ngợi, tín hữu nọ mới trả lời: “Thưa thầy, đêm nhường chỗ cho ngày có lẽ khi người ta nhận ra ánh sáng bình minh đang ló ở chân trời”. “Không”. “Hay là khi người ta phân biệt được bụi cây với một người chăng?” Rabbi lắc đầu nói: “Không phải thế, đêm nhường chỗ cho ngày là khi mỗi người nhận ra gương mặt người khác là một người anh chị em của mình. Bởi vì cho tới khi nào con người không nhìn ra nhau là anh chị em, thì khi đó, đêm đen vẫn còn dày đặc trong tâm lòng chúng ta”.

Câu chuyện ý nhị sâu sắc này giúp ta suy tư về cuộc sống làm người, làm con Chúa. Ta có thể nhìn những người quanh ta, dù ta chưa quen biết hay dù họ đã từng làm tổn thương ta, là anh chị em không? Còn những người nghèo hành khất bất hạnh thì sao? Mùi hôi từ người họ toả ra làm ta chạy trốn, hay ta vẫn trân trọng họ, vì với ta họ là anh chị em, dù cuộc đời họ ra sao đi nữa? Một hình ảnh thực tế giúp bạn và tôi học cách “đêm nhường chỗ cho ngày” qua sự trân trọng yêu thương người bất hạnh. Đó là mẹ Têrêsa Calcutta, vị sáng lập dòng nữ thừa sai bác ái. Khi mẹ khởi sự công cuộc phục vụ những người hấp hối tại thành phố Calcutta bên Ấn độ, thì vấn đề lớn nhất gặp phải đó là tìm cho ra nơi chốn để chăm sóc họ. Chính quyền địa phương chỉ có thể dành cho công việc xã hội này khu nhà trọ của khách hành hương tại đền thờ kính thần Kali, mà lúc bấy giờ đang là nơi chứa chấp bọn trộm cắp và xì ke. Thế rồi một nguồn tin bất lợi được tung ra: “Người đàn bà ngoại quốc này có ý đồ lôi kéo những người nghèo Ấn Độ theo Công giáo”. Trước nguồn tin này, một nhóm người đã kéo đến tòa thị chính để phản đối, còn một nhóm khác thì đến trụ sở cảnh sát để yêu cầu trục xuất người đàn bà đó. Viên cảnh sát trưởng hứa sẽ giải quyết vụ này. Đích thân ông tới xem xét ngôi nhà. Ông thấy mẹ Têrêsa đang chăm sóc một bệnh nhân có những vết thương, vì lâu ngày không được chạy chữa, nên xông ra mùi hôi thối chịu không nổi. Thế mà vị nữ tu này vẫn nghiêng mình cặm cụi rửa ráy, lau chùi và băng bó như cho chính mình vậy. Trở về trụ sở, ông gặp lại những người biểu tình và nói: “Tôi hứa sẽ trục xuất người đàn bà ngoại quốc này ra khỏi khu vực đền thờ kính thần Kali, nhưng trước khi hành động, tôi chỉ xin mỗi người hãy đem theo mẹ hoặc chị em tới chăm sóc cho những người hấp hối đáng thương kia, thay thế cho người mà tôi được yêu cầu để trục xuất”.

Mẹ Têrêsa đã sống đúng lời Chúa dạy dỗ: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40). Đó cũng là điều mà thánh Giáo Phụ Gioan Kim Khẩu nói: “Nếu bạn không tìm thấy Chúa Kitô nơi người ăn mày này, thì bạn sẽ không tìm thấy Ngài nơi chén thánh”.(Philip Kosloski. 10 câu nói của Thánh Gioan Kim Khẩu).

Lạy Chúa, Chúa ở trong anh em bất hạnh và nghèo hèn, xin mở mắt chúng con để nhận ra Chúa. Lạy thánh Giáo Phụ Gioan Kim Khẩu và thánh Têrêsa Calcutta, xin cầu cho chúng con.

▪ Hồn sống trong ngày

Giúp đỡ ít nhất một người hành khất và cầu nguyện cho họ.

Nguồn: Dòng Tên