Ngày 208 (27.07)

▪ Cùng cầu nguyện với Lời Chúa và lời các Giáo Phụ.

Trong kinh Lạy Cha Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu nguyện với Cha Trên Trời: “Xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con” (Lc 11,4). Vế thứ nhất là lời cầu xin của chúng ta, xin Chúa tha thứ cho ta về những lầm lỗi ta đã phạm, đang phạm và sẽ phạm. Nhìn lại hành trình đời mình, bạn và tôi chắc chắn đếm không hết “dấu ấn tha thứ” của Thiên Chúa giàu lòng thương xót. Thật vậy, sự tha thứ và lòng nhân hậu của Thiên Chúa lớn hơn tất cả những tội lỗi của con người chúng ta. Ngài có thể biến đổi tất cả những lầm lỗi vào trong tình yêu. Tất cả đều có thể đối với Thiên Chúa, tất cả những gì cũ kỹ đều có thể trở nên mới đối với Thiên Chúa. Càng khám phá Chúa yêu thương tha thứ cho mình bao nhiêu, ta càng được mời gọi sống vế thứ hai của lời cầu nguyện, là tha thứ cho anh chị em. Vì thế, có thể nói rằng, sự tha thứ của Thiên Chúa luôn gắn liền với sự tha thứ của con người. Điều này được diễn tả sống động trong dụ ngôn “tên đầy tớ mắc nợ không biết thương xót” (Mt 18, 23tt). Ý tưởng quan trọng của dụ ngôn này được diễn tả qua câu nói của vị vua trong câu chuyện: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?” (Mt 18, 32-33). Câu nói của vị vua nhấn mạnh thêm tầm quan trọng của tinh thần tha thứ trong đời sống đức tin, cụ thể trong tương quan của người Kitô hữu với Chúa và với người khác. Thánh Têrêsa Avila nói: “Tôi, tôi không thể tin được rằng: một linh hồn đã được kết hợp với chính lòng thương xót của Chúa, đã hiểu biết mình là ai và đã được Chúa tha thứ nhiều, lại không sẵn sàng tha thứ và bình thản xử tốt với những kẻ xỉ nhục mình; bởi lẽ linh hồn ấy có trước mắt những hồng ân và những ơn lành Chúa đã ban cho mình và trong đó nhìn thấy dấu chỉ của một tình yêu bao la rồi vui sướng có cơ hội tỏ cho Thiên Chúa tình yêu của mình đối với Người” (Đường Hoàn Thiện 36,12). Nelson Mandela để lại một kinh nghiệm tốt: Ông từng bị giam giữ và bị xúc phạm trong suốt 27 năm. Đến khi ông trở thành Tổng thống Nam Phi, ông đã mời 3 người cai ngục từng canh giữ ông trong thời gian chốn lao tù đến gặp mặt. Khi Mandela đứng dậy cung kính chào 3 vị này thì mọi người có mặt và trên toàn thế giới đều phải tĩnh lặng. Ông nói: “khi tôi bước ra khỏi phòng giam của mình, đi qua cánh cổng nhà tù để được tự do, tôi đã hiểu rõ ràng rằng, nếu không thể để nỗi đau của riêng mình và oán hận ở lại đàng sau, thì tôi vẫn còn ở trong tù”. Câu chuyện của Mande là tương với lời của Giáo Phụ Sa Mạc Agathon nói: “Ta không bao giờ đi nằm nghỉ, nếu ta còn có điều gì chống lại người khác (x.Ep 4,26; Mt 5,23tt). Ta cũng không để ai cho rời khỏi ta để đi nghỉ, nếu người đó còn có gì chống lại ta. Ta sẽ làm như vậy, bao nhiêu có thể” (Apophthegmata. Số 86).

Lạy Chúa xin dạy chúng con học biết tha thứ như Chúa hằng tha thứ cho chúng con. Lạy Mẹ Maria và lạy thánh Têrêsa Avila, xin cầu cho chúng con.

▪ Hồn sống trong ngày

Tha thứ và cầu nguyện cho ai đã làm bạn tổn thương và cho người bạn không thích.

Nguồn: Dòng Tên