Ngày 238 (26.08)
▪ Cùng cầu nguyện với Lời Chúa và lời các Giáo Phụ.
Một cô bé gái đang đi bộ trên những cánh đồng cách nhà vài dặm, thì hai người lạ mặt xuất hiện và yêu cầu cô mang cho họ một ít trái cây. Được giáo dục phải biết cư xử lịch sự với người lớn, cô bé chín tuổi vội vã vâng lời. Phải mãi cho đến khi bị lạc trong khu rừng, cô bé mới nhận ra mình đã bị đánh lừa. Sau này cô gái lớn lên và nhớ lại: “Tôi đã nhìn thấy hai người phía sau tôi. Một người trong họ nhanh chóng túm lấy tôi, trong khi người kia rút một con dao từ dây lưng ông ta và dí nó vào hông tôi. Ông ta dữ tợn quát tôi rằng: ‘Nếu mày khóc, mày sẽ chết! Hãy đi theo chúng tao!’” Sau khi bị bắt buộc phải đi bộ dài ngày, cô bé đã bị bán như một nô lệ. Những người bắt cô gọi cô là “Bakhita” – Tiếng Ả Rập nghĩa là “Người May Mắn”. Mặc dù họ đặt cho cô bé cái tên đó với ý mỉa mai, nhưng nó lại diễn tả quan điểm riêng của cô bé về cuộc đời của mình. Những năm sau đó, cô vui vẻ chấp nhận cái tên (Bakhita) đó và ước ao có cơ hội tha thứ cho những kẻ đã bắt cô. Đáng nói hơn nữa, cô đã tạ ơn Thiên Chúa về điều tốt lành đã đến từ sự đau khổ của cô. Cô viết: “Nếu tôi gặp lại những người đã bắt cóc tôi, và thậm chí cả những người đã tra tấn tôi, tôi sẽ quỳ xuống và ôm hôn đôi tay của họ. Vì nếu những điều ấy không xảy ra, thì hôm nay tôi đã không phải là một Kitô hữu và là một tu sĩ”. (Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương. Từ nô lệ đến vị thánh – Câu chuyện của Thánh Josephine Bakhita).
Không những từ thân nô lệ trở thành một tu sĩ, mà Bakhita còn trở thành một vị thánh rất đặc biệt. Nét đặc biệt tuyệt vời nhất là Thiên Chúa đã đoái nhìn đến thân phận đau khổ của chị và Ngài đã đọc được trái tim chân thành khao khát chân thiện mỹ của chị, nên Ngài đã ra tay che chở đỡ nâng phận nữ tỳ hèn mọn này. Cụ thể thế nào? “Theo phong tục thời đó và vùng đó, cánh tay, ngực và bụng của chị Bakhita đã bị xăm với 114 hình tỉ mỉ bằng một dao cạo, rồi để hở bằng cách xát muối. Tuy nhiên, chị chưa bao giờ bị cưỡng đoạt. Chị nói: “Đức Trinh Nữ Maria đã bảo vệ tôi, ngay cả trước khi tôi có thể biết Mẹ”. Bất chấp sự đau đớn này, Bakhita nói thêm: “Tôi không bao giờ thất vọng. Tôi cảm thấy một sức mạnh nhiệm mầu ở bên trong tôi đã nâng đỡ tôi”. Chúa che chở đỡ nâng và dẫn dắt chị từ miền đất nô lệ đầy khổ đau đến miền đất của ân sủng tràn đầy niềm vui, an bình và hạnh phúc, như chị nói sau này: “Vì vinh danh Thiên Chúa và tạ ơn sự quan phòng của Chúa đã đưa tôi đến ơn cứu độ”. Đời chị tương hợp với lời thánh vịnh: “Hãy ký thác đường đời cho CHÚA, tin tưởng vào Người, Người sẽ ra tay” (Tv 37,5). Chiêm ngắm cuộc đời của thánh nữ, ta thấy lời của thánh Giáo Phụ Phêrô Kim Ngôn thật đẹp: “Và như thế Chúa đã nâng toàn diện con người lên cùng Thiên Chúa, đến nỗi Người không để lại nơi con người bất cứ điều gì thuộc về tội lỗi, chết chóc, lao nhọc, đau khổ, phàm trần. Được như vậy là nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta” (Bài đọc giờ Kinh Sách ngày lễ thánh Phêrô Kim Ngôn. 30.7).
Lạy Chúa, chúng con tạ ơn Chúa vô ngần về hồng ân cứu độ Chúa ban.
Lạy thánh nữ Bakhita và thánh Giáo Phụ Phêrô Kim Ngôn, xin cầu cho chúng con.
▪ Hồn sống trong ngày
Nhìn lại đời mình để nhận biết bao ơn lành Chúa ban và cả ngày sống lòng biết ơn Chúa.
Nguồn: Dòng Tên