Ngày 346 – 11.12 – Nghỉ Ngơi Trong Chúa: Nơi Bình An Đích Thực Giới thiệu:
Hôm nay, 11.12, chúng ta được mời gọi suy tư về lời mời gọi đầy yêu thương của Chúa Giê-su: “Hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.” Trong mọi gánh nặng của cuộc sống, Chúa không chỉ kêu gọi chúng ta tìm đến Ngài, mà còn sẵn sàng chia sẻ và mang lấy những nỗi lo của chúng ta. Qua suy tư của Thánh Augustinô, chúng ta nhận ra rằng sự nghỉ ngơi đích thực không đến từ những điều tạm bợ, mà chỉ có nơi Chúa, Đấng ôm lấy chúng ta bằng tình yêu dịu dàng. Tôi cũng tự hỏi: Tôi có đang học cách sống hiền hậu và khiêm nhường để tìm thấy bình an trong Chúa không?
Lời Chúa trong ngày:
“Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng” (Mt 11,28-30).
Suy tư của Thánh Tiến sĩ:
“Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi.” Lời mời gọi này của Chúa Giê-su không chỉ dành cho một nhóm người đặc biệt, mà là cho tất cả chúng ta. Mỗi người đều mang trong mình những gánh nặng – có thể là áp lực công việc, trách nhiệm gia đình, những tổn thương trong quá khứ, hoặc nỗi lo lắng cho tương lai. Trong mọi hoàn cảnh, Chúa luôn mời gọi chúng ta đến với Ngài để tìm sự nghỉ ngơi bồi dưỡng.
Thánh Augustinô từng viết: “Ai sẽ cho con thấy được sự nghỉ yên trong Chúa? Ai sẽ cho con thấy rằng Chúa đã đến trong lòng con để con quên hết những sự xấu xa trong tâm hồn con?” Thật vậy, những nặng nề của đời sống không phải lúc nào cũng đến từ bên ngoài, mà đôi khi chính là những cuộc chiến trong tâm hồn – sự bất an, tội lỗi, hay cảm giác không đủ tốt. Nhưng Chúa Giê-su không đòi hỏi chúng ta phải hoàn hảo trước khi đến với Ngài. Ngài mở rộng vòng tay, sẵn sàng ôm lấy chúng ta, dù chúng ta có đang yếu đuối và vỡ vụn đến đâu.
Điều đặc biệt trong lời mời gọi của Chúa là sự nhẹ nhàng và êm ái. “Ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.” Điều này không có nghĩa rằng cuộc sống sẽ không còn khó khăn, nhưng nó nhắc nhở rằng khi mang ách của Chúa, chúng ta không
mang một mình. Ngài không chỉ là Đấng mời gọi, mà còn là Đấng cùng bước đi, chia sẻ mọi gánh nặng với chúng ta. Nhưng tôi có sẵn sàng trao gánh nặng của mình cho Chúa không? Hay tôi vẫn cố ôm lấy tất cả, nghĩ rằng mình phải tự xoay xở một mình?
Thánh Augustinô còn nói: “Chúa, Đấng là sự thiện duy nhất của con, đã ôm con vào lòng.” Tình yêu Chúa không chỉ mang lại sự nghỉ ngơi, mà còn là nơi chữa lành. Khi chúng ta để mình được nghỉ ngơi trong Chúa, Ngài không chỉ xoa dịu mệt mỏi, mà còn tái tạo năng lượng, lòng can đảm và niềm hy vọng. Nhưng tôi có đang tìm đến đúng nguồn bình an không? Hay tôi đang tìm sự nghỉ ngơi trong những điều tạm bợ, chỉ mang lại sự an ủi thoáng qua?
Chúa mời gọi chúng ta học với Ngài, vì Ngài có “lòng hiền hậu và khiêm nhường.” Những phẩm chất này là chìa khóa để chúng ta tìm thấy sự nghỉ ngơi đích thực. Khi tôi học sống hiền hậu, tôi không để những lo âu hoặc tổn thương kiểm soát tâm hồn mình. Khi tôi học sống khiêm nhường, tôi nhận ra rằng tôi cần Chúa, và rằng tôi không thể mang mọi gánh nặng một mình. Liệu tôi có sẵn sàng học với Chúa, để tâm hồn mình được tự do khỏi những áp lực không cần thiết?
Lời cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su,
Con cảm tạ Chúa vì lời mời gọi đầy yêu thương của Ngài. Chúa nhìn thấy gánh nặng mà con đang mang, những nỗi lo âu và mệt mỏi mà con chưa dám buông bỏ. Xin giúp con biết tìm đến Chúa, để con được nghỉ ngơi trong tình yêu của Ngài.
Lạy Chúa, xin dạy con biết sống hiền hậu và khiêm nhường như Ngài, để con không bị cuốn vào những áp lực và kỳ vọng không cần thiết. Xin giúp con học cách phó thác, để mỗi ngày con biết bước đi với Chúa, mang lấy ách êm ái của Ngài và cảm nhận sự nhẹ nhàng mà chỉ Chúa mới có thể ban tặng.
Hồn sống trong ngày:
Hôm nay, tôi sẽ dành thời gian suy gẫm về những gánh nặng đang đè nặng tâm hồn mình. Tôi sẽ dâng tất cả lên Chúa trong lời cầu nguyện, xin Ngài mang lại sự bình an và nghỉ ngơi. Đồng thời, tôi sẽ tìm cách giúp đỡ hoặc khích lệ một người đang mang nặng những lo âu trong cuộc sống.
Nguồn: Dòng Tên