Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà”(Lc 1, 28). Lời chào cũng là lời khen ngợi khi Sứ Thần đến với Mẹ Maria để chuẩn bị cho Đấng Cứu Thế vào đời. Bước vào tháng hoa kính Đức Mẹ, chúng ta cùng tìm hiểu thêm về lời khen ngợi đặc biệt này mà Sứ thần đã dành riêng cho Mẹ Maria.

Lời khen ở đời

Trước hết, chúng ta cùng nhìn lại ý nghĩa tiếng khen, sự ca tụng, tính chất hão huyền của chúng để từ đó rút ra kết luận về việc khen chê ở đời này.

Việc ở đời, người ta ca tụng, khen ngợi nhau, không phải là điều vô ích. Nhưng nó khích lệ cố gắng, bù đắp những hy sinh, bày tỏ mối thiện cảm, làm người ta xích lại gần nhau. Để được như thế thì lời khen ngợi, việc ca tụng phải thành tâm và xứng đáng. Còn về sự hão huyền, tuy có thể có ích như những sự lành khác, lời khen ngợi cũng là một trong những sự hư vô huyền hoặc ở đời này. Cho nên ta không nên để mình bị nó nô dịch. Bởi vì nhiều lúc người ta khen vì giả hình, phỉnh phờ, khen mà thật ra là nhạo, hoặc khen vì người khen có lợi, hay vì khen mà người được khen không đáng khen. Vì thế những bậc Thánh nhân, nhà thông thái thường lấy làm hổ thẹn khi thấy người ta khen ngợi mình. Bởi các Thánh thì thấy rõ mình có nhiều khuyết điểm, nhà thông thái thì biết mình còn dốt nát nhiều mặt. Thậm chí nhiều lúc lẽ ra phải lên án, người ta lại khen tội ác, nết hư. Hơn nữa ngay cả nhiều lúc người được khen không có nhiều khuyết điểm, lời khen ngợi ở đời cũng hão huyền, vì nó mong manh quá. Người khen chóng đổi ý, nay khen mai chê.

Vậy thái độ chúng ta phải có đối với lời khen ở đời là: Khi khen ai, chúng ta phải thẳng thắn chân thành và đúng mức. Thẳng thắn nghĩa là vì chủ ý trung thực. Chân thành là miệng ta, lòng ta cũng phải khen. Đúng mức nghĩa là vừa, không quá lời, không xu nịnh. Ta đừng bao giờ đi tìm tiếng khen, đừng làm cách nọ cách kia để người ta khen. Khi ai khen ta, ta hãy đơn sơ đón nhận, vì đó là dấu chỉ của mỗi thiện cảm. Nhưng chú ý đừng dừng lại nơi đó, tốt nhất là lợi dụng sự tín nhiệm của người ta để mưu ích cho kẻ khác hoặc cho công ích.

Lời khen Sứ Thần dành cho Mẹ

Trên đây là lời khen của người đời, còn lời khen của Sứ Thần thì khác xa biết bao. Lời khen của Sứ Thần dành cho Mẹ được xuất phát tự chính Thiên Chúa khôn ngoan và thông hiểu vô cùng, mà Sứ Thần chỉ là người phát ngôn. Lời Sứ Thần Khen chính là Thiên Chúa khen. Vậy Thiên Chúa khen “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà” (Lc 1, 28). Quý hóa biết bao: Đức Mẹ được đầy ơn Chúa, tức là được đầy Chúa, được Chúa ở cùng. Chính Mẹ cũng ý thức điều đó và thực tế cho đến nay, và đến muôn đời, lời khen đó còn vang vọng mãi.

Phần chúng ta, khi lãnh Bí tích Thánh tẩy, chúng ta cũng diễm phúc có Chúa trong lòng, được Chúa ở cùng. Nhưng chúng ta cần phải khổ công gìn giữ, bảo vệ và phát huy ơn đặc biệt đó. Chúng ta cùng noi gương và mượn lời Sứ Thần Gabrien cùng ca ngợi Mẹ từ nay đến muôn đời.

“Nghe lời đó, Trinh nữ bối rối”. Mẹ đã bối rối không vì thấy Sứ Thần, nhưng Mẹ bối rối vì khiêm tốn. Mẹ cho mình là nhỏ bé hèn mọn, không hề nghĩ đến chuyện một Sứ Thần đến chào, khen ngợi mình như vậy. Sứ Thần cố làm cho Mẹ an tâm. Phần chúng ta, chúng ta chỉ nên bối rối lo lắng một điều là ở sao cho đẹp lòng Chúa. Chúng ta cũng nên biểu lộ lòng ta khen ngợi Mẹ bằng thái độ tôn trọng hết mọi người, đặc biệt là đối với nữ giới.

Lạy Mẹ Maria, bài Tin Mừng đầu tiên nói về Mẹ, đã cho con thấy Mẹ đáng kính, đáng trọng dường bao. Vì chính Thiên Chúa đã ca khen Mẹ. Ngày nay, hằng ngày, chúng con ca khen Mẹ, thì cũng chỉ là lặp lại lời của Thiên Sứ. Mẹ thật xứng đáng với lời khen ngợi của Thiên Thần, nhưng Mẹ càng tỏ ra xứng đáng khi Mẹ bối rối trước lời ca khen. Xin Mẹ giúp chúng con giữ chặt lấy Chúa ở trong linh hồn chúng con và biết sống xứng đáng với ơn trọng đó. Xin giúp chúng con biết thành thật và xây dựng khi phải khen ngợi người khác. Amen

Lm P.Lê Duy Lượng