Bài Ðọc I: Kb 1, 2-3; 2, 2-4

“Người công chính sẽ sống được nhờ trung tín”.

Trích sách Tiên tri Khabacúc.

Lạy Chúa, con kêu cầu Chúa cho đến bao giờ mà Chúa không nghe? Con phải ức ép kêu lên cùng Chúa, mà Chúa không cứu con sao? Cớ sao Chúa tỏ cho con thấy sự gian ác và lao khổ, cướp bóc và bất lương trước mặt con? Dù có công lý, nhưng kẻ đối nghịch vẫn thắng.

Chúa đáp lại tôi rằng: “Hãy chép điều con thấy, hãy khắc nó vào tấm bảng, để đọc được dễ dàng. Bởi hình lạ còn xa, nó sẽ xuất hiện trong thời sau hết, và sẽ chẳng hư không. Nó kết duyên với ngươi, hãy chờ đợi nó, vì nó sẽ đến không trì hoãn. Chắc chắn nó sẽ đến, không sai. Người không có lòng ngay thì ngã gục, nhưng người công chính sẽ sống nhờ trung tín”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 94, 1-2. 6-7. 8-9

Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: “Các ngươi đừng cứng lòng!” (c. 8).

Xướng: 1) Hãy tới, chúng ta hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hô Ðá Tảng cứu độ của ta! Hãy ra trước thiên nhan với lời ca ngợi, chúng ta hãy xướng ca để hoan hô Người.

Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: “Các ngươi đừng cứng lòng!” (c. 8).

2) Hãy tiến lên, cúc cung bái và sụp lạy; hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Ðấng tạo thành ta. Vì chính Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là đoàn chiên thuộc ở tay Người.

Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: “Các ngươi đừng cứng lòng!” (c. 8).

3) Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: “Ðừng cứng lòng như ở Meriba, như hôm ở Massa trong khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta; họ đã thử Ta mặc dầu đã thấy công cuộc của Ta.

Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: “Các ngươi đừng cứng lòng!” (c. 8).

Bài Ðọc II: 2 Tm 1, 6-8, 13-14

“Con chớ hổ thẹn làm chứng cho Chúa chúng ta”.

Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi cho Timô-thêu.

Con thân mến, cha khuyên con hãy làm sống lại ơn Thiên Chúa đã ban cho con do việc đặt tay của cha. Vì chưng, Thiên Chúa không ban cho chúng ta một thần khí nhát sợ, mà là thần khí dũng mạnh, bác ái và tiết độ. Vậy con chớ hổ thẹn làm chứng cho Chúa chúng ta, và cho cha nữa, là tù nhân của Người, nhưng con hãy đồng lao cộng tác với cha vì Tin Mừng, nhờ quyền năng của Thiên Chúa.

Con hãy lấy những lời lành lẽ phải, con đã nghe cha nói, làm mẫu mực trong đức tin và lòng mến nơi Ðức Giêsu Kitô. Con hãy cậy nhờ Thánh Thần là Ðấng ngự trong chúng ta mà gìn giữ kho tàng tốt đẹp.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Ga 10, 27

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta: Ta biết chúng và chúng theo Ta”. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 17, 5-10

Xin Chúa thêm niềm tin cho chúng con

Lc 17, 5-10

5 Các Tông Đồ thưa với Chúa Giê-su rằng: “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con.”6 Chúa đáp: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: “Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc”, nó cũng sẽ vâng lời anh em.7 “Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó: “Mau vào ăn cơm đi”,8 chứ không bảo: “Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau! ?9Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao?10 Đối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.”

Suy Niệm:

Niềm tin vào Chúa của bạn mạnh đến mức nào và làm thế nào bạn có thể lớn lên trong nó? Đức tin không phải là điều gì mơ hồ, không chắc chắn, không thể xác định, hay điều gì đó đòi hỏi sự nhảy vọt của trí tưởng tượng hay tệ hơn nữa, là loại trung thành mù quáng. Trên thực tế, nó hoàn toàn ngược lại. Đức tin là lời đáp trả của sự trông cậy và tin tưởng nơi điều đáng tin, đáng cậy, chắc chắn, và hiện thật. Có đức tin là tin cậy vào ai đó hay vào điều gì đó. Chúng ta tin vào năng lượng của điện ngay khi chúng ta không thấy nó rõ ràng bằng mắt thường. Chúng ta biết chúng ta có thể cắm dây điện vào năng lượng đó và sử dụng nó để làm những điều tự sức con người chúng ta không thể làm được. Đức tin vào Thiên Chúa hoạt động cũng giống như vậy.

Khi Thiên Chúa mặc khải chính mình cho chúng ta, Người ban cho chúng ta “bảo chứng” và “sự thuyết phục” rằng quyền năng và sự hiện diện của Người là thật sự, và còn thật hơn cả kinh nghiệm của chúng ta về thế giới tự nhiên hữu hình xung quanh ta (Hr 11,1-3). Những sự vật quanh chúng ta thay đổi, nhưng Thiên Chúa không bao giờ thay đổi. Người bất biến, lời Người lúc nào cũng đúng, và luôn luôn trung tín với mọi lời hứa của Người (Tv 145,13; Hr 10,23). Đó là lý do tại sao chúng ta có thể có sự bảo đảm lớn nhất về tình yêu vô điều kiện của Người dành cho chúng ta và tại sao chúng ta có thể hy vọng với sự thuyết phục hoàn toàn rằng Người sẽ ban cho chúng ta mọi sự Người đã hứa. Đức Giêsu là bằng chứng của Thiên Chúa hữu hình rằng Lời Người là đáng tin cậy và thật sự – tình yêu của Người không thay đổi và vô điều kiện – và quyền năng của Người thì vô cùng vô hạn.

CTT giúp chúng ta lớn lên trong niềm tin kiên vững

Đức Giêsu có ý nói gì khi Người nói với các môn đệ rằng lòng tin của chúng ta có thể chuyển cây dời núi (Mt 17,20; Mc 11,23). Kiểu nói “ngọn núi dời đi” được sử dụng vào thời Đức Giêsu để mô tả ai đó có khả năng giải quyết những vấn nạn khó khăn. Chẳng phải chúng ta thường đối mặt với những thách đố và khó khăn mà xem ra vượt ngoài khả năng của mình đó sao? Điều không thể đối với con người lại có thể đối với những ai có lòng tin vào quyền năng của Thiên Chúa. Đức tin là quà tặng Chúa ban để giúp chúng ta nhận biết Chúa một cách cá biệt, để hiểu biết chân lý của Người, và sống trong sức mạnh tình yêu của Người. Thiên Chúa mong muốn từ nơi chúng ta còn hơn cả chúng ta có thể làm tự sức mình. Đó là lý do tại sao Đức Giêsu ban cho chúng ta hồng ân và quyền năng Chúa Thánh Thần, Đấng giúp đỡ chúng ta lớn mạnh trong đức tin, kiên trì trong đức cậy, và chịu đựng trong đức mến.

Niềm tin vào Thiên Chúa là chìa khóa để di chuyển những chướng ngại và khó khăn ngăn cản chúng ta không thực hiện thánh ý Người. Chúng ta là những tôi tớ của Người, và Người luôn sẵn sàng hành động qua chúng ta và trong chúng ta vì vinh quang của Người. Để cho niềm tin có hiệu quả, nó phải được nối kết với đức cậy và đức vâng phục – sự vâng phục Thiên Chúa và sẵn sàng thực hiện bất cứ chuyện gì Người truyền ban. Bạn có tin cậy vào ơn sủng và quyền năng của Chúa để chống lại cám dỗ và chế ngự những chướng ngại trong việc thực hiện thánh ý Người không?

Dụ ngôn người đầy tớ trung tín, kẻ mắc nợ và biết ơn Thiên Chúa 

Bạn có sẵn sàng dâng hiến cho Chúa điều tốt nhất của mình, bất kể những gì nó có thể đòi hỏi bạn không? Dụ ngôn của Đức Giêsu về người đầy tớ biết vâng lời để đề nghị rằng chúng ta luôn phải cố gắng hết sức mình, bỏ qua những gì chúng ta có thể mong được đáp lại. Nhưng chẳng phải chúng ta giống như người đầy tớ trong dụ ngôn của Đức Giêsu, người mong mỏi tiền công cho ngày làm việc của mình đó sao? Thật bất công biết bao khi người chủ bắt buộc họ làm nhiều hơn những gì được mong đợi! Không phải chúng ta đòi quyền lợi cho mình khi nói rằng: “Tôi chỉ làm những gì được yêu cầu chứ không làm hơn!” đó sao? Nhưng ai có thể làm thỏa mãn những khát vọng của tình yêu?

Đức Giêsu dùng dụ ngôn này về người đầy tớ biết có trách nhiệm để giải thích rằng chúng ta không bao giờ có thể đặt Chúa vào món nợ của mình, hay cho rằng Thiên Chúa nợ chúng ta một điều gì đó. Chúng ta phải coi mình là tôi tớ của Chúa, cũng giống như Đức Giêsu đến “không phải để được phục vụ, nhưng để phục vụ” (Mt 20,28). Việc phục vụ Chúa và tha nhân cả hai đều là một hành động tự nguyện hay tự do, và một nhiệm vụ thiêng liêng. Người ta có thể tình nguyện phục vụ hoặc bị buộc phải phục vụ cho đất nước hay gia đình của mình, khi những nhu cầu đặc biệt phát sinh. Tương tự như vậy, Thiên Chúa mong đợi chúng ta thờ phượng và chúc tụng Người theo bổn phận của mình. Và Người vui lòng chấp nhận lễ tế tự nguyện của cuộc sống của chúng ta cho Người và cho công việc phục vụ của Người. Điều làm cho lễ tế của chúng ta đẹp lòng Thiên Chúa là tình yêu chúng ta thể hiện trong sự hy sinh quên mình. Tình yêu thật sự luôn là hy sinh, quảng đại, và vị tha – tất cả đều nhắm tới người mà chúng ta yêu mến và phục vụ.

Lòng mến Chúa buộc chúng ta cho đi điều tốt nhất

Chúng ta có thể yêu người khác một cách vị tha và vô điều kiện như thế nào? Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng chính Thiên Chúa là tình yêu (1Ga 4,16) vì Người là Tác giả của sự sống và Nguồn gốc của tất cả các mối quan hệ. Người đã tạo dựng nên chúng ta trong tình yêu và cho tình yêu, và Người lấp đầy trái tim chúng ta với tình yêu vô biên đến nỗi cho đi bất cứ điều gì là tốt lành vì lợi ích của nước khác (Rm 5,5). Nếu chúng ta yêu thương nhau, Thiên Chúa ở trong chúng ta, và tình yêu của Người trọn hảo nơi chúng ta(1 Ga 4,12).

Thiên Chúa kính trọng người đầy tớ trung thành, người yêu thương và phục vụ với tấm lòng quảng đại. Người luôn sẵn sàng hoạt động trong và thông qua mỗi người chúng ta cho vinh quang của Người nhờ Thần Khí. Tuy nhiên, chúng ta phải nhớ rằng Thiên Chúa không bao giờ mắc nợ chúng ta. Chúng ta không được than trách về Người. Tình yêu của Người đòi buộc chúng ta dâng hiến cho Người những gì tốt nhất! Và khi chúng ta đã làm hết sức mình, chúng ta chỉ đơn giản hoàn thành nhiệm vụ của mình. Chúng ta không bao giờ có thể trổi vượt Thiên Chúa trong tình yêu thương xót vô bờ, lòng nhân hậu và tốt lành vô biên, sự quan tâm liên tục không ngừng nghỉ dành cho chúng ta. Kinh thánh nhắc đi nhắc lại với chúng ta rằng tình yêu Thiên Chúa bền vững, trung tín, và tồn tại muôn đời – không bao giờ chấm dứt (Tv 89; 100; 118; 136). Thánh Augustine thành Hippo viết: “Thiên Chúa yêu thương mỗi người chúng ta như thể chỉ có một người để yêu”. Liệu tình yêu của Thiên Chúa có đòi buộc bạn phải cho đi điều tốt nhất của mình cho Người, với tình yêu quảng đại và lòng biết ơn đối với tất cả những gì Người đã làm cho bạn không?

Lạy Chúa Giêsu, xin lấp đầy lòng con với tình yêu nóng bỏng của Chúa và cho con tự do để yêu thương cách quảng đại và phục vụ quên mình. Xin ban cho con lòng biết ơn đối với tất cả những gì Chúa đã làm cho con, và gia tăng đức tin và lòng trung thành của con dành cho Chúa, là Tất Cả, là Sức Mạnh, là Sự Sống của con.

Tác giả: Don Schwager
Nguồn: 
www.dailyscripture.net
Lm. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ
daminhtamhiep.net

* Daily Reading: