Ngày 294 (21.10)

▪ Cùng cầu nguyện với Lời Chúa và lời các Giáo Phụ.

“Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ” (Mt 6,13). Khi đọc lời cầu xin này, thật là sai lầm

nếu nghĩ rằng chính Thiên Chúa đưa con người vào trong cám dỗ, dẫn con người vào trong những cạm bẫy của sự dữ. Thánh Giacôbê cũng nói rõ ràng: “Khi bị cám dỗ, đừng ai nói: “Tôi bị Thiên Chúa cám dỗ”, vì Thiên Chúa không thể bị cám dỗ làm điều xấu, và chính Người cũng không cám dỗ ai. Nhưng mỗi người có bị cám dỗ, là do dục vọng của mình lôi cuốn và dùng mồi mà bắt” (Gc 1,13-14). Dù vậy, Thiên Chúa không miễn cho tín hữu khỏi chiến đấu với cám dỗ, nhưng Người trang bị cho và tập cho họ dạn dĩ để đấu tranh với những cám dỗ. Chấp nhận làm người là chấp nhận bị cám dỗ. Cám dỗ từ bên ngoài, từ quỷ dữ, từ tha nhân… Cám dỗ từ bên trong, từ đòi hỏi của bản năng, của thân xác, từ sự khép kín của trí tuệ và lạnh giá của con tim. Chính khi gặp cám dỗ và vượt qua được nó, con người mới trưởng thành. Khi gặp cám dỗ, con người còn nhận ra thân phận yếu đuối của mình, qua đó ý thức ăn năn thống hối, khiêm nhường trở về với Chúa. Đối với thánh Augustinô “trong đời sống hiện tại, cám dỗ là một điều có lợi, nhưng dù vậy đừng bước vào trong cám dỗ” (Trong “Adalbert G. Hamman, Le notre Pére dans l’église ancienne”, t.139). Thật vậy, ai có thể nói chắc rằng, mình sẽ vượt thắng được những cám dỗ. Còn đối với Martini, “cám dỗ là một phần quan trọng trong kinh nghiệm của người Kitô hữu. Và thật sự, cám dỗ là kinh nghiệm thường ngày. Chúa Giêsu cũng đã cảnh báo cho chúng ta khi Ngài nói với các môn đệ :  ́Anh em hãy canh thức và cầu nguyện, để khỏi lâm vào cơn cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng say, nhưng thể xác lại yếu hèn” (Mt 26, 41). (MARTINI, Ne méprisez pas la Parole, t.113).

Như thế, tỉnh thức và cầu nguyện là tâm thái cần có để khỏi rơi vào cám dỗ. Nếu rơi vào cám dỗ lại càng phải tỉnh thức cầu nguyện nhiều hơn. Trong cầu nguyện, ta nhận ra “Thiên Chúa không bỏ chúng ta cô đơn, nhưng qua Chúa Giêsu, Người thể hiện như là “Thiên Chúa ở với chúng ta”. Người ở với chúng ta khi Người ban cho chúng ta sự sống, Người ở với chúng ta trong suốt cuộc đời, Người ở với chúng ta trong vui mừng, Người ở với chúng ta trong những thử thách, trong những đau buồn, Người ở với chúng ta trong những thất bại. Khi chúng ta phạm tội, Người vẫn luôn ở với chúng ta, bởi vì Người là Cha và Người không thể bỏ chúng ta được” (Đức Phanxicô, Bài Giáo Lý 14 về “Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ”).

Cầu nguyện là lúc ta xin Chúa hướng dẫn, chỉ bảo và chở che, như thánh Têrêsa Avila cầu nguyện: “Lạy Cha hằng hữu, vậy chúng con phải làm gì nếu không phải là chạy đến Cha và xin Cha đừng để kẻ thù lôi kéo chúng con vào cơn cám dỗ? Chúng tấn công chúng con công khai, với ơn Chúa trợ giúp, chúng con sẽ thoát tay chúng dễ hơn; nhưng những mưu mô tai hại này, ai hiểu được, lạy Chúa? Chúng con phải luôn luôn xin Chúa cứu chữa. Lạy Chúa, xin hãy dạy chúng con ít điều có thể soi sáng và trấn an chúng con” (Đường Hoàn Thiện 39,6).

Lạy thánh Giáo Phụ Augustinô và thánh Têrêsa Avila, xin cầu cho chúng con.

▪ Hồn sống trong ngày

Để lời thánh vịnh sau đồng hành với ta: “Con yêu mến Ngài, lạy CHÚA là sức mạnh của

con; lạy CHÚA là núi đá, là thành luỹ, là Đấng giải thoát con; lạy Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con trú ẩn, là khiên mộc, là Đấng cứu độ quyền năng, là thành trì bảo vệ” (Tv 18,2-3).

Nguồn: Dòng Tên