
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca 12, 39-48.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy hiểu biết điều này, là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Phêrô thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?” Chúa phán: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: “Chủ tôi về muộn”, nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn”.
Suy Niệm:
“Nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình”.
Kính thưa Anh Chị em,
Thật bất ngờ, Chúa Giêsu nói đến những ‘khoảnh khắc ân sủng’ qua hình ảnh “trộm viếng đêm khuya”. Ngài muốn nói, ân sủng đến mà không hề báo trước; chỉ ai tỉnh thức mới nhận ra và mở cửa kịp thời.
Tiếp nối dụ ngôn người chủ đi ăn cưới về giữa đêm, Chúa Giêsu dạy chúng ta luôn sẵn sàng, vì không biết giờ nào Ngài đến. Ngài đã đến với nhân loại lần thứ nhất vào đêm Giáng Sinh, sẽ đến lần sau hết vào ngày thế mạt; nhưng giữa hai lần ấy, Ngài vẫn đến mỗi ngày, qua những ‘khoảnh khắc ân sủng’ – khi chúng ta cầu nguyện, tham dự Thánh Lễ, lãnh nhận các Bí tích, qua những biến cố buồn vui, hay qua những cuộc gặp gỡ tha nhân với lòng rộng mở. Mỗi khoảnh khắc ấy là một lần Ngài gõ cửa, ban ơn, tha thứ, chữa lành và sai đi. “Thiên Chúa thường ẩn mình trong những điều bất ngờ, chứ không nằm trong những dự tính của ai!” – Henri Nouwen.
Thư Rôma hôm nay nói đến ‘khoảnh khắc ân sủng’ lớn nhất – Chúa Kitô giải thoát chúng ta khỏi ách tội lỗi – “Tội lỗi sẽ không còn quyền chi đối với anh em, vì anh em không còn lệ thuộc vào Lề Luật, nhưng lệ thuộc vào ân sủng!”. “Ân sủng không phải là phần thưởng cho người công chính; đó là quà tặng dành cho người tan vỡ!” – Max Lucado. Ân sủng Giêsu như dòng suối đi tìm con người; suối lượn lờ, gõ nhẹ, va vào tim chúng ta từng ngày. Ngài mong mỏi chúng ta mở cửa để Ngài ùa vào, cùng chúng ta “dùng bữa” trong thân tình. Và lạ thay, chính Ngài lại là người phục vụ, “Chủ sẽ thắt lưng, xếp họ vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ họ”.
Ngày kia, Tổng thống Gerald Ford đến thăm một đại học. Khi ông chuẩn bị điểm tâm với sinh viên, một cô gái vướng phải thảm, ngã nhào vào ông. Cô bối rối xin lỗi, ông chỉ mỉm cười và nói nhỏ, “Đừng sợ! Tôi hoàn toàn hiểu!”. Chúng ta không được định nghĩa bởi lần sa ngã, nhưng bởi bàn tay nâng chúng ta dậy; vì lẽ, nó luôn mạnh hơn tội lỗi, và tình yêu luôn đi trước mọi sám hối. Chính khi được nâng dậy, bạn biết mình thuộc về ai – thuộc về một tình yêu không bao giờ bỏ cuộc. “Ân sủng không xoá đi quá khứ của ta; nó cứu chuộc quá khứ ấy!” – Philip Yancey – biến cả những vết nứt thành nơi ánh sáng có thể lọt vào.
Anh Chị em,
“Đừng sợ! Tôi hoàn toàn hiểu!”. Đó cũng là lời Chúa Giêsu thì thầm với bạn và tôi. Ngài muốn chúng ta thực sự “đâm sầm” vào Ngài, để được Ngài ôm lấy, rửa sạch và nâng lên. Và đôi khi, chính Ngài lại “đâm sầm” vào chúng ta – có khi nhẹ nhàng khiến chúng ta ngây ngất, có khi mạnh mẽ khiến chúng ta tưởng chừng không sống nổi. Nhưng dưới bất cứ hình thức nào, kể cả trong đau khổ hay cái chết, đó vẫn là những ‘khoảnh khắc ân sủng’ – khi Thiên Chúa chạm đến chúng ta để biến đổi và cứu lấy chúng ta – “Ta được phù hộ là nhờ danh thánh Chúa!” – Thánh Vịnh đáp ca.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, để biến đổi con, hãy cứ đâm sầm vào con. Cho con mạnh dạn đâm sầm vào Chúa; những cú đâm sầm của ân sủng!”, Amen.
Lm. Minh Anh, TGP. Huế