
Tại sao các người tìm kiếm người sống giữa người chết?
Mc 16,1-7
1 Vừa hết ngày sa-bát, bà Ma-ri-a Mác-đa-la với bà Ma-ri-a mẹ ông Gia-cô-bê, và bà Sa-lô-mê, mua dầu thơm để đi ướp xác Đức Giê-su.2 Sáng tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, lúc mặt trời hé mọc, các bà ra mộ.3 Các bà bảo nhau: “Ai sẽ lăn tảng đá ra khỏi cửa mộ giùm ta đây? “4Nhưng vừa ngước mắt lên, các bà đã thấy tảng đá lăn ra một bên rồi, mà tảng đá ấy lớn lắm.5 Vào trong mộ, các bà thấy một người thanh niên ngồi bên phải, mặc áo trắng; các bà hoảng sợ.6 Nhưng người thanh niên liền nói: “Đừng hoảng sợ! Các bà tìm Đức Giê-su Na-da-rét, Đấng bị đóng đinh chứ gì! Người đã trỗi dậy rồi, không còn đây nữa. Chỗ đã đặt Người đây này!7 Xin các bà về nói với môn đệ Người và ông Phê-rô rằng Người sẽ đến Ga-li-lê trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người như Người đã nói với các ông.”
Suy niệm: Sáng ngày Chúa nhật, các phụ nữ đi đến mồ để bày tỏ lòng tôn kính thân xác đã chết của Chúa lần cuối cùng. Các môn đệ nghĩ rằng mọi sự đã kết thúc trong thảm kịch. Không ai trong số họ sẵn sàng để nhìn thấy một ngôi mộ trống và nghe sứ điệp của thiên thần, “Đừng ngạc nhiên; các bạn tìm kiếm Chúa Giêsu người Nagiarét, Đấng đã bị đóng đinh. Ngài đã sống lại, Ngài không có ở đây; hãy xem nơi họ đã đặt Ngài. Nhưng hãy đi, hãy nói với các môn đệ và Phêrô rằng Ngài sẽ đến Galilê trước các ngươi; ở đó các ngươi sẽ thấy Ngài, như lời Ngài đã nói với các ngươi” (Mc 16, 6-7). Thiên thần thúc giục họ tin rằng Chúa Giêsu đã thực sự sống lại đúng như lời Ngài đã hứa. Trong niềm vui mừng, họ đi chia sẻ tin mừng với các môn đệ khác.
Có chút nghi ngờ nhỏ nhoi nào cho rằng chính các bà phụ nữ, chứ không phải các tông đồ, là những người đầu tiên đã chứng kiến ngôi mồ trống và Chúa phục sinh không? Isidore thành Seville, một giáo phụ ở thế kỷ thứ 7 nhận định về điều này rằng: “Giống như người phụ nữ (Evà) đầu tiên đã cảm nghiệm về cái chết, cũng vậy người phụ nữ (Maria Mađalêna) đầu tiên đã cảm nghiệm được sự sống. Giống như người phụ nữ tiên báo sự sa ngã, cũng vậy, người phụ nữ tiên báo việc nhìn thấy ánh bình minh của ơn cứu độ, do đó, làm đảo lộn lời chúc dữ trên bà Evà.” Người đầu tiên làm chứng về Chúa phục sinh là người phụ nữ đã được Chúa Giêsu đuổi khỏi 7 quỷ (Ga 20,1-2).
Ý nghĩa hòn đá được lăn qua một bên là gì? Lẽ ra phải mất mấy người để lăn một tảng đá như thế qua một bên. Hơn nữa, ngôi mộ đã được niêm phong được các lính canh giữ! Đây rõ ràng là dấu hiệu thứ nhất của sự phục sinh. Bede, một giáo phụ đáng kính ở thế kỷ thứ 8, nhận định về những câu chuyện Tin mừng sự phục sinh như sau: “Thiên thần đã lăn tảng đá qua một bên, chứ không phá một đường cho Chúa bước ra, nhưng để cung cấp bằng chứng cho người ta biết rằng Ngài đã bước ra rồi. Giống như bụng của người trinh nữ còn đóng, ngôi mộ đá cũng đóng như vậy, nhưng Ngài đã bước vào thế gian ngang qua cung lòng còn đóng của người trinh nữ, thì cũng thế, Ngài cũng rời bỏ thế gian ngang qua ngôi mộ còn đóng kín.” (trích từ những bài giảng các sách Tin mừng 2,7,24). Một vị giáo phụ khác ghi chú rằng: “Để nhìn thấy sự sống lại, trước hết, cục đá phải được lăn qua một bên khỏi lòng chúng ta” (Peter Chrysologus, thế kỷ thứ 5). Bạn có biết niềm vui của sự sống lại không?
Điều quan trọng là đầu tiên, các môn đệ nhìn thấy ngôi mộ trống trước khi họ có thể hiểu được sự kiện là Kinh thánh đã tiên báo rằng Chúa Giêsu phải chết vì tội lỗi chúng ta và rồi sẽ sống lại vinh quang. Họ đã không tin cho tới khi họ nhìn thấy ngôi một trống. Bede giải thích tại sao Chúa phục sinh đã mặc khải chính mình cách tiệm tiến cho các môn đệ: “Đức Chúa và Đấng cứu chuộc chúng ta đã mặc khải vinh quang phục sinh của Ngài cho các môn đệ dần dần và trong suốt một thời gian, rõ ràng bởi vì hiệu quả của phép lạ quá lớn lao, đến nỗi những tâm hồn yếu kém của thân xác hay chết không thể nào nắm bắt được ý nghĩa của tất cả những điều này cùng một lúc. Do đó, Ngài đã quan tâm đến sự yếu đuối của những kẻ tìm kiếm Ngài. Đối với những người đến mộ trước, cả hai người phụ nữ đều nóng cháy với tình yêu dành cho Ngài, còn những người nam, Ngài cho thấy hòn đá lăn qua một bên. Bởi vì thân xác của Ngài đã được đem đi, Ngài tỏ cho họ thấy các khăn liệm được xếp ngay ngắn một mình. Còn đối với các phụ nữ, những người nao nức tìm kiếm, những người bối rối trong đầu về những gì họ tìm thấy về Ngài, Ngài tỏ cho thấy hình ảnh các thiên thần, mang theo bằng chứng của sự kiện Ngài đã sống lại. Vì thế, với sự thông báo, sự phục sinh của Ngài đã hoàn tất, đi trước, Chúa các chúa và chính Vua vinh quang đã hiện ra và chứng thật rõ ràng với quyền năng cao cả, Ngài đã chiến thắng sự chết mà Ngài đã cảm nghiệm một chốc lát” (trích từ những bài giảng các sách Tin mừng 2,9,25).
Một điều rất chắc chắn, nếu Chúa Giêsu đã không sống lại từ cõi chết và hiện ra với các môn đệ, chúng ta sẽ không bao giờ nghe biết về Ngài. Không có gì có thể thay đổi những người buồn sầu và thất vọng trở thành người rạng rỡ với niềm vui và can đảm. Thực tại phục sinh là biến cố trung tâm của đức tin Công giáo. Ngang qua hồng ân Chúa Thánh Thần, Thiên Chúa ban cho chúng ta “cặp mắt đức tin” để nhận biết Người và sức mạnh của sự phục sinh của Người. Niềm vui lớn nhất chúng ta có thể nhận được là gặp gỡ Thiên Chúa sống động và nhận biết chính Người. Bạn có mừng kính ngày Chúa Nhật như Ngày Phục sinh và cảm tạ Chúa về cuộc chiến thắng vĩ đại, mà Chúa Giêsu đã đem lại cho bạn trên tội lỗi và sự chết không?
Lạy Chúa Giêsu Kitô, Chúa đã chiến thắng sự chết và Chúa đã đem lại sự sống mới cho chúng con. Xin ban cho con đôi mắt đức tin để nhìn thấy Chúa trong vinh quang. Xin giúp con đến gần Chúa và lớn lên trong sự hiểu biết về tình yêu và quyền năng cao cả của Chúa.
Tác giả: Don Schwager
Nguồn: www.dailyscripture.net
Lm. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ
Nguồn: daminhtamhiep.net
* Daily Readings: