Con đã từng hứa mãi bên Thầy,
Dù bao sóng gió vẫn không lay.
Tưởng yêu bền vững như thạch tháp,
Nào hay một tiếng gió cũng bay.

Con đã quỳ dưới chân Thầy khóc,
Xin đừng gần – vì con lỗi nhiều.
Mẻ cá đầy, tình yêu rực cháy,
Nhưng tim con, chưa hiểu bao nhiêu.

Khi Thầy bị bắt trong đêm vắng,
Con chối Thầy – chẳng phải một lần.
Một cô gái, lời tra vấn nhẹ,
Con run rẩy – chối bỏ ân thân.

Ba lần hỏi: Con yêu mến Thầy?
Chúa không trách – chỉ hỏi nhẹ tay.
Con cúi đầu, lòng con bật khóc:
“Chúa biết rồi… yêu mến vẫn đây.”

Không như trước, lời yêu thật nhỏ,
Không kiêu hùng, chẳng chút vang vang.
Chỉ chân thành trong tim mỏng giòn,
Xin Thầy hiểu, đừng nỡ bỏ con.

Lạy Chúa, yêu thương giờ con biết,
Không nhờ con, mà bởi ơn Trời.
Tình con yếu – nhưng lòng Thầy mạnh,
Xin dìu con đi trọn đường đời.

L.m Giuse Hoàng Kim Toan