Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca 14, 25-33.

Khi ấy, có nhiều đám đông cùng đi với Chúa Giêsu, Người ngoảnh lại bảo họ rằng: “Nếu ai đến với Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta.

“Có ai trong các ngươi muốn xây tháp mà trước tiên không ngồi tính toán phí tổn cần thiết, xem có đủ để hoàn tất không? Kẻo đặt móng rồi mà không thể hoàn tất, thì mọi người xem thấy sẽ chế giễu người đó rằng: ‘Tên này khởi sự xây cất mà không hoàn thành nổi’.

“Hoặc có vua nào sắp đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên không ngồi suy nghĩ xem mình có thể đem mười ngàn quân ra đương đầu với đối phương dẫn hai mươi ngàn quân tiến đánh mình chăng? Bằng chẳng nổi, thì khi đối phương còn ở xa, vua ấy sai một phái đoàn đến cầu hoà. Cũng thế, bất kỳ ai trong các ngươi không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Ta”.

Suy Niệm:

“Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ tôi được!”.

“Dứt bỏ không phải là mất mát, nhưng là mở đường cho sự phong phú lớn hơn!” – Henri Nouwen.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa thách thức chúng ta đặt “Chúa trên hết, Chúa trước hết, không ai hơn Chúa, không chi bằng Chúa!”; nói cách khác, biết ‘dứt bỏ’ điều quý để có được điều quý hơn.

‘Dứt bỏ’ người thân và cả mạng sống không ám chỉ sự thù ghét phát sinh từ oán hờn; nhưng là cách thế tốt nhất để có thể yêu thương trong một ‘trật tự đúng’. “Từ bỏ không phải là phủ nhận tình thân, mà là để tình thân tìm được chỗ đứng trong ánh sáng của Chúa!” – Henri Nouwen. Đây là mấu chốt! Bởi lẽ, không ‘khởi đi’ từ Thiên Chúa, không ai có thể yêu người khác và yêu chính mình cách đúng đắn.

‘Dứt bỏ’ ám chỉ những ràng buộc ích kỷ. Điều này có nghĩa là những con người và sự vật có thể cản trở tình yêu chúng ta dành cho Thiên Chúa, dành cho tha nhân và thậm chí dành cho mình. Ví dụ, ai đó tìm cách ngăn cản bạn sống đời dâng hiến – ngay cả cha mẹ; trong trường hợp này, chúng ta phải ‘dứt bỏ’ theo nghĩa từ chối sự can thiệp của họ. “Dứt bỏ không phải là từ chối người thân, mà là chối từ quyền lực của họ trên lương tâm mình!” – Søren Kierkegaard. Chọn Chúa, từ chối những cám dỗ đến từ người khác, và cả những cám dỗ đến từ những ham muốn vô độ của bản thân – khi đó và chỉ khi đó – tình yêu của chúng ta mới thánh khiết, tinh anh, vốn tuôn chảy từ tình yêu Thiên Chúa. Bất kỳ hình thức yêu thương nào không đến từ Chúa đều đáng nghi!

Vậy mà sự chọn lựa của con người thật giới hạn, chỉ Thánh Thần mới có thể giúp chúng ta nhận ra quyền tối thượng của Thiên Chúa trong mọi sự, “Ý định của Chúa, nào ai biết, nếu chính Ngài chẳng ban Đức Khôn Ngoan, chẳng gửi thần khí thánh!” – bài đọc một. Chính sự khôn ngoan này đã giúp Phaolô nhìn Ônêsimô không như người nô lệ, nhưng như người anh em – bài đọc hai. Rõ ràng, chỉ khi chọn Chúa, ‘dứt bỏ’ những ích kỷ, bạn và tôi – những kẻ tựa nương vào Ngài – mới đủ khôn ngoan để cư xử đúng cách, “Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ, Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

Chúa đang ở đâu trong trong cuộc sống tôi? Phải chăng tình thân, danh dự, tiền bạc, và cả ý riêng hay những ham muốn lăng loàn đang điều khiển các chọn lựa của tôi? Bao lần tôi viện cớ tình thân để che giấu sự hèn nhát, lấy lý do danh dự để từ chối thứ tha? Bao lần tôi để thú vui, tiện nghi hay ý riêng điều hướng cuộc sống, rồi nhân danh tình yêu mà thực ra chỉ yêu chính mình? Chúa không muốn tôi chối bỏ người thân hay phủ nhận mình, Ngài muốn tôi ‘từ bỏ điều quý để có được điều quý hơn’; biết từ chối những cám dỗ khiến tôi yêu sai, yêu lệch, yêu méo mó. Hãy nhớ, đặt Chúa trên hết không làm tình yêu bé lại, nhưng mở nó ra để nó tinh khôi và có sức giải thoát!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, ước gì Chúa trên hết, Chúa trước hết trong mọi chọn lựa của con, hầu con biết yêu mọi sự, mọi người trong ánh sáng Chúa!”, Amen.

Lm. Minh Anh, TGP. Huế