Ngôi Lời đã mặc lấy xác phàm và ở giữa chúng ta 

Ga 1,1-18

1 Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa.2 Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.3 Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành, và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành. Điều đã được tạo thành4 ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.5 Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.6 Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gio-an.7 Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin.8 Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.9Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người.10Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người.11 Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.12 Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.13 Họ được sinh ra, không phải do khí huyết, cũng chẳng do ước muốn của nhục thể, hoặc do ước muốn của người đàn ông, nhưng do bởi Thiên Chúa.14Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người, là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.15 Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố: “Đây là Đấng mà tôi đã nói: Người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.”16 Từ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.17 Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê, còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.18 Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả; nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha, chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.

Suy niệm: 

Tại sao Thánh sử Gioan bắt đầu câu chuyện Tin mừng của mình với việc trình thuật về Ngôi Lời của Thiên Chúa, việc tạo dựng vũ trụ và con người? Làm thế nào việc khởi đầu Tin mừng của Gioan được liên kết với việc khởi đầu của sách đầu tiên, sách Sáng thế (Ga 1,1-3 và St 1,1-3)? “Lời Chúa” là một thành ngữ phổ biến của người Do Thái. Lời Chúa trong Cựu ước là lời sống động, sáng tạo, và năng động. “Một lời Chúa phán làm ra chín tầng trời” (Tv 33,6). “Người tống đạt lệnh truyền xuống đất, lời phán ra, hỏa tốc chạy đi” (Tv 147,15). “Chúa phán: chẳng phải lời Ta giống như lửa, như búa đập tan tảng đá sao?” (Gr 23,29)?

Ngôi Lời hằng hữu từ trời xuống thế

Tác giả sách Khôn ngoan nói Thiên Chúa là Đấng “sáng tạo mọi sự bởi Lời của Người” (Kn 9,1). Lời Chúa cũng được đồng hóa với sự khôn ngoan của Người. “Thiên Chúa dùng khôn ngoan lập nền cho trái đất” (Cn 3,19). Sách khôn ngoan mô tả “sự khôn ngoan” là sự vĩnh cửu, sáng tạo, và sức mạnh soi sáng của Thiên Chúa. Cả hai “lời” và “khôn ngoan” được xem là một và giống nhau. “Khi vạn vật chìm sâu trong thinh lặng, lúc đêm trường chừng như điểm canh ba, thì từ trời cao thẳm, lời toàn năng của Người đã rời bỏ ngôi báu, ví tựa người chiến sĩ can trường xông vào giữa miền đất bị tru diệt, mang theo bản án không thể hủy của Người như lưỡi gươm sắc bén” (Kn 18,14-16).

Người thật và Thiên Chúa thật

Gioan mô tả Đức Giêsu là Lời sáng tạo, Lời ban sự sống, và Lời ban ánh sáng của Thiên Chúa, đã đến thế gian trong hình dạng con người. “Thiên Chúa quá yêu thương thế gian đến nỗi đã ban con một mình, để những ai tin vào Người sẽ không phải hư mất, nhưng được sống đời đời” (Ga 3,16). Đức Giêsu là sự khôn ngoan và là sức mạnh của Thiên Chúa, đã tạo dựng vũ trụ và duy trì nó, Đấng đã mặc lấy bản tính nhân loại để hoàn thành ơn cứu độ của chúng ta trong nó. Đức Giêsu trở nên người thật trong khi vẫn là Thiên Chúa thật. Người là sao, Người vẫn vậy, và những gì Người không phải, Người đã nhận lấy (từ một bài kinh sáng tán dương của Giáo hội sơ khai). Đức Giêsu Kitô thật sự là Con Thiên Chúa, Đấng không ngừng là Thiên Chúa và Đức Chúa, đã trở nên con người và trở nên anh em với chúng ta. Từ thời các Tông đồ, niềm tin của các tín hữu đã gắn liền với sự nhập thể của Con Thiên Chúa, Đấng đã trở thành xác phàm” (1Ga 4,2). Gregory thành Nyssa, một trong các Giáo phụ danh tiếng thời đầu của Giáo hội (330-395 AD) đã viết rằng:

Bệnh tật, bản tính của chúng ta đòi hỏi được chữa lành; sa ngã, phải được đứng dậy; chết, phải được sống lại. Chúng ta đã đánh mất tình trạng sống trong sự tốt lành; nó cần được trả lại cho chúng ta. Khép kín trong bóng tối, chúng ta cần được đưa ra ánh sáng; là những người bị giam cầm, chúng ta chờ đợi vị cứu tinh; là những tù nhân, chúng ta cần giúp đỡ; là những nô lệ, chúng ta cần người giải thoát. Có phải những điều này là nhỏ mọn và vô nghĩa chăng? Chẳng phải chúng đã khiến Thiên Chúa xuống thế làm người, bởi vì loài người đang ở trong tình trạng quá đau khổ và bất hạnh sao?

Các tín hữu không bao giờ ngưng công bố một lần nữa về việc lạ lùng của mầu nhiệm Nhập thể. Con Thiên Chúa đã mặc lấy bản tính nhân loại để hoàn tất ơn cứu độ của chúng ta trong nó. Con Thiên Chúa làm việc với đôi bàn tay của nhân loại, Người suy nghĩ với trí óc của nhân loại. Người hành động với ý chí của nhân loại, và với trái tim của nhân loại Người yêu thương. Được sinh ra bởi Đức Trinh nữ Maria, Người đã thật sự làm một trong chúng ta, giống như chúng ta mọi đàng ngoại trừ tội lỗi(Hiến chế vui mừng và hy vọng).

Chúng ta trở nên người tham dự thần tính của Đức Kitô 

Nếu chúng ta muốn nhìn thấy vinh quang của Thiên Chúa, chúng ta sẽ thực hiện điều đó qua Đức Giêsu Kitô. Đức Giêsu đã trở nên người đồng hành của con người chúng ta, để chúng ta có thể trở thành những người tham dự vào thần tính của Người (2Pr 1,4). Mục đích của Thiên Chúa dành cho chúng ta, thậm chí ngay từ lúc khởi đầu việc tạo dựng của Người, là để chúng ta được hoàn toàn hiệp nhất với Người. Khi Đức Giêsu đến, Thiên Chúa được hiểu là Thiên Chúa, và là Cha của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Nhờ sự kết hiệp trong Chúa Giêsu, Thiên Chúa trở nên Cha của chúng ta, và chúng ta trở nên con cái của Người. Bạn có cảm tạ Chúa Cha vì đã gởi Người Con duy nhất của Người đến để cứu chuộc bạn và chia sẻ với bạn vinh quang của Người không?

Lạy Thiên Chúa toàn năng và là Cha ánh sáng, Ngôi Lời vĩnh cửu của Cha từ trời nhập thế trong sự thinh lặng của đêm tối. Xin mở lòng chúng con để đón nhận sự sống của Người và gia tăng tầm nhìn của chúng con với ánh bình minh, để cuộc đời chúng con có thể tràn đầy vinh quang và bình an của Người.

Tác giả: Don SchwagerNguồn: www.dailyscripture.net
Phó tế Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữDaily

Readings: https://bible.usccb.org/bible/readings/123122.cfm