Tác giả: Don Schwager
Nguồn: 
www.dailyscripture.net
Lm. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ

Hãy lánh ra một nơi để nghỉ ngơi một chút

Mc 6, 30-34

30 Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy.31Người bảo các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa.32 Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng.33 Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài.34 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.

Suy niệm:

Hình ảnh người mục tử nói gì với chúng ta về sự quan tâm săn sóc của Thiên Chúa dành cho chúng ta? Mục tử là một trong những nghề cổ xưa nhất trong nước Israel, thậm chí trước cả nông nghiệp, bởi lẽ Dân được tuyển chọn đã hành trình từ nơi này đến nơi khác, sống trong những tấm lều, dẫn dắt đàn chiên từ đồng cỏ này đến đồng cỏ kia. Việc coi sóc chiên không phải là một nghề dễ dàng. Nó đòi hỏi kỹ năng và lòng can đảm lớn lao. Chiên thường sống theo đàn lớn, hàng ngàn hay thậm chí cả mười ngàn con. Đàn chiên sống quanh năm trong vùng đất trống. Việc coi chừng chúng đòi hỏi sự chú ý và quan tâm đặc biệt.

Chiên lạc phải được đưa về kẻo chúng chết

Con chiên lạc đàn được người mục tử tìm kiếm và mang về đàn. Vì các con linh cẩu, chó rừng, chó sói, và thậm chí gấu rất thường ăn chiên, nên các mục tử phải chiến đấu với những con thú dữ và nguy hiểm này. Thật vậy, người mục tử phải liều mình trong việc bảo vệ đàn chiên của mình. Họ thay phiên nhau canh gác đàn chiên lúc đêm tối để ngăn ngừa bất kỳ kẻ tấn công nào. Chiên và mục tử luôn gắn bó với nhau. Cuộc đời của họ rất mật thiết với nhau đến nỗi mỗi một con chiên, thậm chí khi bị lẫn với đàn khác, có thể nhận ra tiếng của người mục tử của chúng và lập tức quay về khi được gọi tên.

Chính Thiên Chúa dẫn dắt chúng ta như người mục tử nhân lành

Cựu ước thường nói về Thiên Chúa như người Mục tử của dân Israel. Chúa là Đấng chăn giữ tôi, tôi còn thiếu thốn chi (Tv 23,1). Lạy Mục tử nhà Israel, Ngài là Đấng chăn giữ nhà Giuse như chăn giữ chiên cừu, xin hãy lắng tai nghe! (Tv 80,1). Chúng ta là dân Người, là đàn chiên Người dẫn dắt (Tv 100,3). Đấng Mêsia cũng là hình ảnh của người Mục tử dân Thiên Chúa: Người sẽ chăn dắt đàn chiên như người mục tử, Người sẽ tập trung cả đàn dưới cánh tay (Is 40,11).

Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng Người là Mục tử nhân lành sẵn sàng hiến mạng sống mình vì đàn chiên (Mt 18,12; Lc 15,4; Ga 10). Khi Người nhìn thấy đám đông cần sự bảo vệ và che chở, Người đã động lòng trắc ẩn cho họ. Tình yêu của Người là tình yêu cá vị dành cho mỗi một người chạy đến với Người khi cần thiết.

Đức Giêsu là Mục Tử và Đấng Bảo Vệ linh hồn ta

Thánh Phêrô tông đồ gọi Ðức Giêsu là người Mục tử và người Bảo vệ linh hồn chúng ta (1Pr 2,25). Bạn có biết sự bình an và an toàn của cuộc sống hoàn toàn tùng phục Ðức Giêsu, người Mục tử nhân lành không? Trong con người của Ðức Giêsu, chúng ta nhận ra sự quan tâm và kiên nhẫn không ngừng của tình yêu Thiên Chúa. Trong trận chiến chống lại tội lỗi và ma quỷ của chúng ta, Ðức Giêsu luôn sẵn sàng ban cho chúng ta sự trợ giúp, sức mạnh, và chỗ nương náu. Bạn có tin cậy vào ơn sủng và sự trợ giúp của Người trong mọi lúc không?

Lạy Chúa Giêsu, Chúa canh giữ và bảo vệ chúng con khỏi mọi điều ác hại. Xin giúp con kiên vững trong lời Chúa và tin cậy vào sự trợ giúp của Chúa trong mọi tình huống. Chớ gì con luôn luôn tìm được chốn yên nghỉ và ẩn náu trong sự che chở nơi sự hiện diện của Chúa.

Nguồn: daminhtamhiep.net

* Daily Readings:

https://bible.usccb.org/bible/readings/020825.cfm