Tác giả: Don Schwager
Nguồn: 
www.dailyscripture.net
Lm. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ

Hãy nhận biết thời gian viếng thăm của ngươi

Lc 19,41-44

41 Khi đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giê-su khóc thương42 mà nói: “Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được.43 Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề.44 Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm.”

Suy niệm:

Điều gì giúp chúng ta sống bình an và hòa thuận với gia đình, hàng xóm, cộng đồng, và cộng đồng rộng lớn hơn của dân tộc và quốc gia? Cha trên trời sai Con một yêu dấu, là Chúa Giêsu Kitô, đến để giao hòa chúng ta với Thiên Chúa và hiệp nhất chúng ta với nhau trong một mối giây bình an và yêu thương nhau.

Tác vụ trần thế của Đức Giêsu tập trung và lên đến cao điểm ở Giêrusalem, nơi mà Kinh thánh mô tả như thành phố thánh, ngai tòa Thiên Chúa (Gr 3,17); và là nơi Thiên Chúa chọn vì thánh danh Người ở đó (1V 11,13; 2V 21,4; 2V 23,27); là núi thành nơi Thiên Chúa đặt vương quyền của Người (Tv 2,6). Giêrusalem có nguồn gốc từ hạn từ “Salem”, nghĩa là “Bình an”. Đền thờ ở Giêrusalem là lời nhắc nhở liên tục đối với dân Chúa về sự hiện diện của Người với họ.

Hãy khóc thương vì tội lỗi và sự khước từ tin tưởng vào Thiên Chúa 

Khi Đức Giêsu đến gần Giêrusalem và thấy nhà cửa bao quanh đền thờ linh thánh, Người đã khóc thương nó vì dân thành đã không “nhận ra những gì đem lại bình an” (Lc 19,42). Khi Người bộc lộ tâm sự với Cha trên trời, Đức Giêsu đã khóc thương, đau buồn, và tiếc nuối cho dân Người. Người biết rằng không bao lâu nữa Người sẽ đỗ máu mình ra cho dân thành Giêrusalem và cho cả thế gian nữa. 

Tại sao Đức Giêsu than khóc cho thành Giêrusalem? Ngang qua lịch sử, nhiều nhà lãnh đạo và dân thành đã khước từ các ngôn sứ, những người nói nhân danh Chúa vì sự kiêu ngạo và vô tín của họ. Giờ đây, họ từ chối lắng nghe Chúa Giêsu, Đấng đến với tư cách là Đấng Mêsia của họ – Người được Thiên Chúa xức dầu làm Đấng cứu chuộc và Hoàng tử bình an của họ (Is 9,6).

Đức Giêsu là hy vọng duy nhất của chúng ta – Đấng duy nhất cứu chúng ta và thế giới

Việc tiến vào Giêrusalem của Đức Giêsu là cuộc viếng thăm ân huệ của Vua được xức dầu của Thiên Chúa dành cho thành thánh của Người. Tuy nhiên, sự thiếu niềm tin và chống đối Đấng Mêsia của thành Giêrusalem dẫn tới sự hủy diệt và tàn phá bởi người Roma năm 70 A.D. Sự than khóc và lời tiên báo của Đức Giêsu vang vọng lời than trách của ngôn sứ Giêrêmia, đã nói tiên tri về sự hủy diệt Giêrusalem và đền thờ lần đầu tiên. Sự than khóc của ngôn sứ Giêrêmia nhắm tới niềm hy vọng giải thoát và phục hồi:

“Đây là điều con suy đi gẫm lại, nhờ thế mà con vững dạ cậy trông: Lượng từ bi Đức Chúa đâu đã cạn, lòng thương xót của Người mãi không vơi. Vì quả thật, Đức Chúa chẳng bỏ rơi mãi mãi, có làm khổ Người cũng xót thương, vì Người vốn từ bi cao cả. Có hạ nhục và làm khổ người ta, Người cũng chẳng vui vẻ gì” (Ai 3,21-22; 31-33).

Đức Giêsu là niềm hy vọng của thế giới, bởi vì Người là Đấng duy nhất có thể thật sự hòa giải chúng ta với Thiên Chúa và với nhau. Qua cái chết và phục sinh của Người, Đức Giêsu phá đỗ bức tường của sự thù ghét và chia rẽ bằng cách giao hòa chúng ta với Thiên Chúa. Người ban cho chúng ta Thánh Thần của Người, để thanh tẩy chúng ta và phục hồi chúng ta làm một dân thánh của Thiên Chúa. Qua Đức Kitô, chúng ta trở nên đền thờ sống động của Thánh Thần (1Cor 6,19). Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người trong quá khứ và Người tiếp tục viếng thăm chúng ta qua ơn sủng và công việc của Thánh Thần. Bạn có nhận ra sự viếng thăm hồng phúc của Chúa ngày hôm nay không?

Thiên Chúa phán xét, tha thứ, chữa lành, và mang lại cho chúng ta sự sống mới  

Khi Thiên Chúa viếng thăm dân Người, Người đến thiết lập hòa bình và công lý bằng việc đánh đuổi mọi quân thù – thế gian (chống đối Thiên Chúa), xác thịt (những ước muốn tội lỗi và phóng túng của chúng ta), và ma quỷ (Satan là cha những kẻ dối trá), kẻ làm cho chúng ta ra nô lệ cho sợ hãi, kiêu ngạo, chống đối, hận thù, ghen tị, tham lam, tranh chấp, bạo hành, và mọi hình thức xấu xa. Đó là lý do tại sao Thiên Chúa vừa xét xử vừa thanh tẩy dân Người – để dẫn dắt chúng ta ra khỏi những con đường tội lỗi đi tới con đường công lý, hòa bình, yêu thương, và thánh thiện của Người. Thiên Chúa hành động mạnh mẽ giữa dân Người để dạy chúng ta những đường lối của Người và cứu thoát chúng ta khỏi sự hủy diệt của kiêu ngạo, tội lỗi và khỏi sa lưới và sự dối trá của Satan.

Những phán đoán của Chúa có bất công hay vô lý không? Kinh thánh nói với chúng ta rằng “khi những phán đoán của Chúa được tỏ lộ trên trái đất, dân trên thế giới sẽ học được sự công chính” (Is 26,9). Rao giảng việc xét xử tội lỗi thì ít khắt khe hơn so với những gì sẽ xảy ra nếu tội nhân không được cảnh báo phải ăn năn. Thiên Chúa với lòng thương xót ban cho chúng ta ơn sủng và thời gian để từ bỏ tội lỗi, nhưng giờ đây giờ đã đến. Nếu chúng ta trì hoãn, thậm chí một giây phút, chúng ta có thể khám phá ra rằng ơn sủng đã bỏ chúng ta ra đi bởi vì thời giờ của chúng ta đã hết. Bạn có đón nhận ơn sủng để khước từ tội lỗi và bước đi trong đường lối bình an và thánh thiện của Chúa không?

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã viếng thăm và cứu chuộc dân Người. Chớ gì con không bỏ qua ơn huệ viếng thăm của Chúa hôm nay, như Chúa đem dân Chúa vào trong sự công chính và thánh thiện của cuộc sống. Xin Chúa thanh tẩy lòng trí con, để con có thể hiểu biết đường lối Chúa, và thích ứng cuộc sống con trọn vẹn hơn với ý Chúa.

Nguồn: daminhtamhiep.net

* Daily Readings:

https://bible.usccb.org/bible/readings/112124.cfm