Thầy gọi anh em là bạn hữu
Ga 15,12-17
12 Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.13 Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.14 Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy.15 Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.16 Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em.17 Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.
Suy niệm:
Hành động yêu thương cao cả nhất – hiến mình vì người khác là gì? Đức Giêsu định nghĩa bằng hữu, mối dây tin cậy và yêu mến nhau giữa hai hay nhiều người, là sự sẵn sàng hiến mình hoàn toàn, thậm chí đến mức chết đi cho bạn hữu. Làm thế nào để tình yêu như thế khả thi hay thậm chí có thể ao ước? Thiên Chúa tạo dựng chúng ta trong tình yêu và cho tình yêu. Đó là lý do của chúng ta cho sự hiện hữu, mục đích của chúng ta cho cuộc sống, và đích điểm của chúng ta trong sự chết.
Kinh thánh nói với chúng ta rằng Thiên Chúa là tình yêu (1Ga 4,8) và mọi sự Người làm xuất phát từ tình yêu của Người dành cho chúng ta. Người yêu thương chúng ta quá sức – hơn những gì chúng ta có thể mong đợi và xứng đáng – đến nỗi Người sẵn sàng trả giá đắt để cứu chuộc chúng ta khỏi ách nô lệ tội lỗi và sự chết. Đó là lý do tại sao Cha sai Con yêu dấu đến với chúng ta, Chúa Giêsu Kitô, Đấng hiến dâng đời mình như lễ tế đền tội cho tội lỗi chúng ta. Trong sự trao đổi lớn lao này – Chúa Cha đã để Con của Người chết trên thập giá để ban cho chúng ta sự sống vĩnh cửu sung mãn và trở nên những người con yêu dấu của Người trong Đức Kitô (Rm 8,14-17).
Thiên Chúa đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta
Chính vì lý do này mà chúng ta có được niềm hy vọng vững chắc và niềm vui trọn vẹn, bởi vì tình yêu Thiên Chúa đã tuôn đổ tình yêu của Người vào trong tâm hồn chúng ta bởi Chúa Thánh Thần, Đấng mà Người đã ban cho chúng ta(Rm 5,5). Tình yêu của Thiên Chúa không có giới hạn hay lệ thuộc vào việc biến đổi của các biến cố. Đó là một tình yêu bền vững có sức mạnh thay đổi và biến hóa chúng ta trở nên giống Người – thương xót, tử tế, nhân hậu, tha thứ, và kiên định trong việc bày tỏ tình yêu không chỉ cho bạn hữu của mình, mà còn cho những kẻ thù của mình nữa. Tình yêu của Thiên Chúa không có biên giới bởi vì Người là nguồn mạch của sự sống sung mãn, của sự bình an tuyệt hảo, và của niềm vui bất tận dành cho tất cả những ai mở lòng ra với Người. Đó là lý do tại sao Đức Giêsu đã đến để ban cho chúng ta sự sống sung mãn, ngang qua hồng ân và tác động của Chúa Thánh Thần.
Đức Giêsu ban cho các môn đệ một điều răn mới – một con đường mới của tình yêu và phục vụ lẫn nhau. Tình yêu của Đức Giêsu hoàn toàn hướng tới lợi ích của người khác. Người yêu thương họ vì họ và cho lợi ích của họ. Đó là lý do tại sao Người sẵn sàng hy sinh mạng sống mình cho chúng ta, để giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi, sự chết, sợ hãi, và mọi điều có thể ngăn cản chúng ta với tình yêu của Thiên Chúa. Tình yêu của chúng ta dành cho Thiên Chúa và sự sẵn sàng hiến mạng sống mình cho người khác là sự đáp trả trước tình yêu vượt trổi mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta trong Đức Kitô. Thánh Phaolô tông đồ nói:
Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Kitô?… Đúng thế, tôi tin chắc rằng: cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào,39 trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Kitô Giêsu, Chúa chúng ta (Rm 8,35.38-39).
Tình bằng hữu với Thiên Chúa
Đức Giêsu gọi các môn đệ là bạn hữu. Đức Giêsu không chỉ bày tỏ cho các môn đệ rằng Người quan tâm tới họ và mưu tìm lợi ích cho họ. Người thích làm bạn của họ và muốn ở với họ trong một mối quan hệ thân mật và thắm thiết. Ngài ăn với họ, chia sẻ mọi sự Người có với họ – thậm chí những suy nghĩ thân mật nhất của mình. Và Người dành cả đời mình để làm những gì tốt nhất cho họ. Biết Đức Giêsu cách cá vị là biết Thiên Chúa, và hiểu được tình yêu và tình bằng hữu Thiên Chúa ban cho mỗi người chúng ta.
Một trong những dấu hiệu đặc biệt ưa thích được thấy trong Kinh thánh là được gọi là bạn của Thiên Chúa. Abraham được gọi là bạn của Thiên Chúa (Is 41,8, Gc 2,23). Thiên Chúa nói chuyện với Môisen như một người nói chuyện với bạn mình (Xh 33,11). Phần mình, Đức Giêsu, là Chúa và là Thầy, gọi các môn đệ là bạn hữu hơn là tôi tớ.
Bạn hữu của Thiên Chúa có ý nghĩa gì? Bạn hữu với Thiên Chúa, Đấng là Cha vĩnh cửu và với Con của Người là Chúa Giêsu Kitô, kéo theo mối quan hệ cá vị, gần gũi, và yêu thương và sự hợp nhất của lòng, trí, linh hồn với Đấng đã tạo dựng nên chúng ta trong tình yêu và vì tình yêu. Một mối quan hệ như vậy với Cha, Đấng Tạo Hóa, và với Đấng Cứu Chuộc đòi hỏi sự trung thành, tôn kính, và vâng phục. Và thậm chí còn hơn thế nữa, bởi vì Thiên Chúa đã muốn yêu thương chúng ta trong cùng một cách thức mà Cha và Con yêu thương nhau và phục vụ lẫn nhau – sự trao ban chính mình hoàn toàn cho người khác trong mối dây yêu thương, kính trọng, và hân hoan trong tình bạn với nhau.
Bài diễn từ của Đức Giêsu về tình yêu tình bằng hữu vang vọng lời cách ngôn: Bè bạn thương nhau mọi thời mọi lúc, vào ngày hoạn nạn chỉ có anh em (Cn 17,17). Điểm khác biệt về mối quan hệ của Đức Giêsu với các môn đệ là tình yêu cá vị của Người dành cho họ. Ngài yêu thương những người thuộc về mình cho đến cùng (Ga 13,1). Tình yêu của Người thì vô điều kiện và hoàn toàn hướng tới lợi ích của người khác. Tình yêu của Người cũng là sự hy sinh. Người đã cho đi cái tốt nhất Ngài có và tất cả những gì Ngài có. Người đã ban tặng chính mạng sống của mình cho những người Người yêu thương để bảo đảm cho họ sự sống vĩnh cửu với Cha trên trời.
Yêu cho đến chết
Chúa Giêsu ban cho các môn đệ điều răn mới – một con đường mới của tình yêu vượt trên việc cho đi chỉ những gì được đòi hỏi hay những gì chúng ta nghĩ người khác xứng đáng. Bản chất của điều răn mới yêu thương của Đức Giêsu là gì? Đó là yêu thương cho tới chết – một tình yêu tinh tuyền chiến thắng sự ích kỷ, sợ hãi, và kiêu căng. Đó là sự cho đi chính mình hoàn toàn vì lợi ích của người khác – một tình yêu vị tha và quên mình mà hướng tới việc đặt ích lợi của người khác trên bản thân mình.
Đức Giêsu nói rằng không có bằng chứng nào lớn hơn tình yêu hiến mạng sống mình vì người khác. Đức Giêsu minh chứng tình yêu của mình bằng việc hiến mạng sống mình cho chúng ta trên thập giá đồi Canvê. Qua việc đổ máu Người ra cho chúng ta, tội lỗi của chúng ta không chỉ được tẩy sạch, mà sự sống mới được ban cho chúng ta qua hồng ân của Chúa Thánh Thần. Chúng ta minh chứng tình yêu của mình dành cho Thiên Chúa và dành cho nhau khi chúng ta đón nhận con đường thập giá. Thánh giá trong cuộc đời tôi là gì? Khi ý tôi đối nghịch với ý Thiên Chúa, thì ý Thiên Chúa phải được thực hiện. Bạn có biết sự bình an và niềm vui của cuộc đời quy phục hoàn toàn trước Thiên Chúa và bị thiêu hủy với tình yêu của Người không?
Tình yêu phát sinh hoa trái và niềm vui sung mãn
Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng Người là bạn hữu của chúng ta và Người yêu thương chúng ta với hết tấm lòng và vô điều kiện. Người muốn chúng ta cũng yêu thương nhau như Người yêu thương chúng ta, với hết tấm lòng và không giữ lại điều gì. Tình yêu của Người lấp đầy tâm hồn chúng ta và biến đổi trí óc chúng ta và ban cho chúng ta sự tự do để hiến mình trong sự phục vụ yêu thương đối với người khác. Nếu chúng ta mở lòng mình ra với tình yêu của Người và vâng phục lệnh truyền của Người để yêu thương tha nhân, thì chúng ta sẽ hiểu biết tình yêu của Người cách trọn vẹn và chúng ta sẽ sinh nhiều hoa trái – đặc biệt hoa trái của bình an, niềm vui, kiên nhẫn, nhân hậu, và tốt lành – thứ hoa trái sẽ tồn tại đến muôn đời. Bạn có muốn sinh hoa trái và ở lại trong tình yêu Thiên Chúa không? Hãy phó thách và vâng phục Người và Người sẽ lấp đầy nơi bạn tình yêu tràn đầy của Người.
“Lạy Chúa nhân lành, xin dạy chúng con biết phụng sự Chúa như Chúa xứng đáng, biết cho đi mà không tính toán, biết chiến đấu mà không màng đến đau thương, biết làm việc mà không tìm sự nghỉ ngơi, biết lao nhọc mà không đòi phần thưởng, ngoại trừ một điều là biết rằng chúng con đang thực hiện ý Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con”. (Lời cầu nguyện của thánh Inhaxiô thành Loyola)
Tác giả: Don Schwager
Nguồn: www.dailyscripture.net
Phó tế Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ
daminhtamhiep.net
* Daily Readings: