Tác giả: Don Schwager
Nguồn: 
www.dailyscripture.net
Lm. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ

Họ không muốn tôi thống trị họ

Lc 19,11-28

11 Khi dân chúng đang nghe những điều ấy, thì Đức Giê-su lại kể thêm một dụ ngôn, vì Người đang ở gần Giê-ru-sa-lem và vì họ tưởng là Triều Đại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi.12 Vậy Người nói: “Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở về.13 Ông gọi mười người trong các tôi tớ của ông đến, phát cho họ mười nén bạc và nói với họ: “Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến.”14 Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng: “Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi.15 “Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu.16Người thứ nhất đến trình: “Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén.17 Ông bảo người ấy: “Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành.18 Người thứ hai đến trình: “Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm nén.19 Ông cũng bảo người ấy: “Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành.20 Rồi người thứ ba đến trình: “Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ.21 Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.22 Ông nói: “Hỡi đầy tớ tồi tệ! Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh. Anh đã biết tôi là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.23 Thế sao anh không gửi bạc của tôi vào ngân hàng? Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra được cả vốn lẫn lời chứ!24 Rồi ông bảo những người đứng đó: “Lấy lại nén bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười nén.25 Họ thưa ông: “Thưa ngài, anh ấy có mười nén rồi!26 -“Tôi nói cho các anh hay: phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi.27“Còn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn tôi làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt tôi.”28 Nói những lời ấy xong, Đức Giê-su đi đầu, tiến lên Giê-ru-sa-lem.

Suy niệm: Làm cách nào Thiên Chúa thiết lập vương quốc của Người ở đây trên trái đất? Dân Dothái thời Đức Giêsu có cảm giác thổi phồng rằng Đấng Mêsia sẽ xuất hiện sớm để thiết lập vương quốc công bình, tình yêu, và bình an của Thiên Chúa trên trái đất (Is 11,1-9). Thực ra, Đức Giêsu nói về triều đại sắp đến của Thiên Chúa với tư cách là Đấng Mêsia. Có lẽ việc tiến vào thành Giêrusalem của Người sẽ đem lại sự thay đổi như thế và lật đổ sự thống trị của đế quốc Rôma.

Dụ ngôn về các tài năng

Đức Giêsu đáp lại sự mong ước của họ bằng một vương quốc mới, qua dụ ngôn người giàu có đi xa để lãnh nhận vương quốc. Dụ ngôn cho thấy điều gì đó rất quan trọng về cách thức Thiên Chúa thực hiện kế hoạch và mục đích của Người với nhân loại. Trước hết, dụ ngôn nói về lòng tin tưởng của nhà vua đối với thần dân. Trong khi ông đi xa, ông để lại cho họ tiền bạc để sử dụng lúc cần thiết. Trong lúc đó không có điều kiện nào đưa ra, điều này rõ ràng là một thử thách để xem họ có trung thành với vua, và có sử dụng tiền bạc được giao phó cách hợp lý không. Tiếp đến, nhà vua trọng thưởng cho những ai siêng năng và trung tín và xử phạt những kẻ ăn không ngồi rồi, không chịu sinh lợi cho tiền bạc của mình.

Ý nghĩa của dụ ngôn xem ra nằm trong khái niệm trách nhiệm của người gia nhân. Mỗi gia nhân được giao phó tiền của chủ thì phải trung tín đến mức nào đó. Người gia nhân chôn giấu tiền của chủ là thiếu trách nhiệm. Người ta có thể gieo hạt giống xuống đất và chờ mong chúng sinh ra hoa màu vì chúng vâng theo định luật tự nhiên. Nhưng đồng tiền thì không tuân theo định luật tự nhiên. Chúng tuân theo luật kinh tế và sinh lợi tức theo sự lưu hành. Ông chủ mong đợi gia nhân sẽ sinh lợi tức trong việc sử dụng tiền bạc của ông.

Chúa ban thưởng cho những ai trung tín sử dụng các năng khiếu và tài năng cho việc tốt bằng việc trao cho họ nhiều hơn nữa

Đồng tiền và luật kinh tế có quan hệ gì với vương quốc của Chúa? Chúa trao phó cho thần dân của mình với những tài năng và ơn sủng và Người ban cho họ sự tự do sử dụng chúng theo cách tốt nhất. Với mỗi năng khiếu và tài năng, Thiên Chúa ban cho đủ phương thức (ơn sủng và sự khôn ngoan) cho việc sử dụng chúng theo cách thích hợp. Như dụ ngôn về những tài năng cho thấy, Thiên Chúa chán ghét sự lãnh đạm và thái độ như có ý nói rằng “chẳng cần phải cố gắng”. Thiên Chúa khen thưởng những ai sử dụng tài năng và ơn sủng để làm việc tốt. Những ai trung thành dù chỉ với điều nhỏ nhất càng được giao phó thêm! Còn những người bỏ bê hay phí phạm những gì Thiên Chúa đã giao phó cho họ sẽ mất hết những gì họ có.

Chúa mong đợi chúng ta là những quản lý tốt về các tài năng và ơn sủng Người ban cho

Ở đây có một bài học quan trọng cho chúng ta. Không ai có thể dậm chân tại chỗ trong đời sống Kitô hữu. Một là chúng ta có thêm, hai là chúng ta mất hết. Một là chúng ta đến gần Chúa hai là thụt lùi. Bạn có tìm cách phục vụ Chúa với những năng khiếu, tài năng, và ơn sủng mà Người đã ban cho bạn không?

Chúa Giêsu ban cho chúng ta vương quốc công chính, yêu thương, và bình an và Người kêu gọi chúng ta sống như những công dân của nước này, nước mà Người làm Chúa và làm Chủ. Ngang qua cái chết đền tội trên thập giá và qua chiến thắng phục sinh của Người, Đức Giêsu giải thoát chúng ta khỏi vương quốc tối tăm, nơi mà tội lỗi và Satan ngự trị. Qua sức mạnh của Chúa Thánh Thần, Chúa ban cho chúng ta tự do để sống như người tôi tớ của Người và hiến mạng sống mình trong sự phục vụ yêu thương tha nhân (Gl 5,1.13). Bạn có tin cậy vào ơn sủng Thiên Chúa để sử dụng tốt các tài năng và ân huệ mà Người ban cho bạn không?

Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa cai trị tâm trí con và làm Chủ gia đình và tài sản của con. Xin lấp đầy lòng con với tinh thần quảng đại và khôn ngoan để con có thể sử dụng những tài năng, ơn huệ, thời gian và những tài nguyên Chúa ban cho con cho vinh quang và vương quốc của Chúa.

Nguồn: daminhtamhiep.net

* Daily Readings:

https://bible.usccb.org/bible/readings/112024.cfm